Thơ » Việt Nam » Trần » Tuệ Trung thượng sĩ
生死由來罷問程,
因緣時節自然成。
山雲也有出山勢,
澗水終無投澗聲。
歲歲花隨三月笑,
朝朝雞向五更鳴。
阿誰會得娘生面,
始信人天總假名。
Sinh tử do lai bãi vấn trình,
Nhân duyên thời tiết tự nhiên thành.
Sơn vân dã hữu xuất sơn thế,
Giản thuỷ chung vô đầu giản thanh.
Tuế tuế hoa tuỳ tam nguyệt tiếu,
Triêu triêu kê hướng ngũ canh minh.
A thuỳ hội đắc nương sinh diện,
Thuỷ tín nhân thiên tổng giả danh.
Chuyện sống chết, từ đâu tới, đi về đâu chớ hỏi quanh,
Thời tiết của “nhân duyên” cứ thế tự nó hình thành.
Mây núi đã có cái thế bay ra khỏi núi,
Nước suối không tiếng nào không phải là tiếng nước gieo vào lòng suối.
Hàng năm, hoa vẫn nở vào tháng ba,
Sáng sớm, gà vẫn gáy vào canh năm.
Ai là người hiểu được mặt người mẹ,
Mới tin rằng người và trời đều là giả danh.
Trang trong tổng số 1 trang (10 bài trả lời)
[1]
Sống chết về đâu chớ hỏi quanh,
Nhân duyên thời tiết tự nhiên thành.
Mây ngàn vốn tự bay ra núi,
Nước suối thường khi đỗ xuống ghềnh.
Độ độ hoa cười xuân tới tiết,
Đêm đêm gà gáy lúc tàn canh.
Khuôn trăng người mẹ ai hay biết,
Trời nọ người kia thảy giả danh.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Nhak ngày 27/01/2009 20:03
Tử sinh bần phú do trời
Nhân duyên mưa nắng cõi đời tự nhiên
Núi tung mây trắng khắp miền
Suối reo âm điệu rất riêng đâu lầm
Hoa thì sẽ nở mùa xuân
Tiếng gà vọng gáy canh năm sáng rồi
Lớn khôn hiểu được mẹ tôi
Thì tin chín cõi mười trời giả danh.
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Nhak ngày 27/01/2009 20:03
Đã sửa 5 lần, lần cuối bởi Nhak ngày 30/01/2009 17:54
Chuyện sinh tử, biết đâu mà hỏi?
Bởi nhân duyên, đúng lối mà thành...
Núi cao mây vẫn cuộn quanh,
Suối trong, làn nước hoà thanh một bài.
Canh năm sáng, gà say tiếng gáy,
Tháng ba xuân, hoa lại hé cười.
Mẹ hiền ai hiểu cho người,
Mới hay trời đất toàn lời giả danh...
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Nhak ngày 27/01/2009 20:04
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Nhak ngày 27/01/2009 20:07
Sinh tử sao ai dám thuyết trình?
Nhân duyên hợp lẽ tự nhiên thành!
Núi mây dựng thế, xưa đà thế,
Suối đá hoà thanh, nay vẫn thanh.
Xuân đến hoa cười, câu chuyện tiếu,
Ngày qua gà gáy, khúc bình minh.
Mẹ hiền ai tỏ cho nhân diện,
Há biết đất trời khéo giả danh!
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Nhak ngày 27/01/2009 20:06
Sinh tử không dám nói
Nhân duyên tự thế rồi!
Núi dựng, mây vẫn quấn
Đá yên, suối cứ trôi.
Sáng rồi, gà bừng gáy
Xuân đến, hoa hé môi.
Măt mẹ, ai có biết
Đất trời giả danh thôi...
Gửi bởi Nhất Nguyên ngày 09/10/2016 13:03
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Nhất Nguyên ngày 09/10/2016 13:09
Sinh tử do đâu chớ hỏi trình
Nhân duyên thời tiết tự nhiên thành
Mây ra khỏi núi đà như thế
Nước đổ xuôi nguồn vốn dĩ nhanh
Năm tháng hoa theo mùa rộ nở
Bình minh gà gáy mỗi tàn canh
Mẹ sinh nguồn gốc ai người hiểu
Mới rõ nhân duyên giả lập danh.
Gửi bởi Ban Nhược ngày 24/09/2018 22:16
Có 1 người thích
過去有句詩偈:「若人識得娘生面,草木叢林盡放光。」假如我們認識到父母生我之前的本來面目,草木叢林都放光.
Nghĩa là: Nếu như chúng ta nhận biết được gương mặt xưa nay trước khi cha mẹ sanh ra, thì cỏ cây rừng rậm đều phát ra ánh sáng. Theo đó thì từ 'Nương sanh diện' có thể hiểu chuẩn xác hơn. Xin được góp ý!
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 08/01/2019 10:41
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 17/10/2019 16:42
Sinh tử từ đâu chớ hỏi quanh,
Nhân duyên thời tiết tự nhiên thành.
Mây cao có thế bay rời núi,
Nước suối tiếng nào cũng chạm gành.
Năm mới tháng ba hoa vẫn nở,
Sáng đêm gà gáy lúc tàn canh.
Ai người hiểu được mặt người mẹ,
Mới hiểu người trời cũng giả danh.
Gửi bởi Thích Đạo An ngày 11/04/2024 00:43
Sanh tử do đâu chớ hỏi han
Nhân duyên thời tiết tự nhiên thành.
Mây núi nào không thế mây núi
Nước khe đâu có tiếng đổ ghềnh.
Năm tháng hoa tuỳ xuân nở nụ
Đêm đêm gà gáy lúc canh năm.
Ai hay nhận được gương mặt mẹ
Mới hiểu trời người thảy giả danh.
Gửi bởi Thích Đạo An ngày 14/04/2024 00:11
Sống chết do đâu, miễn hỏi trình
Nhân duyên thời tiết tự nhiên thành
Đầu non, mây hiện hình lìa núi
Cuối suối, nước không tiếng khởi sanh
Vừa đến tháng ba, hoa nhuỵ nở
Dứt xong canh bốn, tiếng gà tranh
À! Ai hội được dung nhan mẹ
Mới hiểu người, trời vốn giả danh.