sóng ^ sống
từ đáy sâu trồi lên bề mặt
rồi mất tăm nơi đường cắt chân trời

lướt qua và kinh ngạc
ta không kịp biết thế giới này
ruồng đẩy mất tăm
những tháng ngày vô biên
trồi hụp nơi râu tóc và dưới làn da
những chồi sóng miệt mài huyễn hoặc


Nguồn: Trần Tuấn, Chậm hơn sự dừng lại, NXB Hội Nhà Văn, 2017