Thơ » Trung Quốc » Sơ Đường » Trần Thúc Đạt
Đăng bởi tôn tiền tử vào 17/06/2014 09:01
自君之出矣,
明鏡罷紅妝。
思君如夜燭,
前淚幾年行。
Tự quân chi xuất hĩ,
Minh kính bãi hồng trang.
Tư quân như dạ chúc,
Tiền lệ kỷ niên hành.
Từ khi chàng vắng nhà,
Thiếp không ngồi trước gương, thoa phấn hồng nữa.
Nhớ chàng như ngọn nến ban đêm,
Đã ngồi trước nến khóc nhiều năm rồi.
Trang trong tổng số 1 trang (4 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 17/06/2014 09:20
Từ khi chàng vắng nhà
Phấn hồng không dồi qua
Nhớ chàng bên ngọn nến
Nhiều năm lệ xót xa
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 03/04/2020 19:30
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 24/12/2020 20:20
Từ khi chàng bước vắng nhà,
Thiếp không ngồi trước gương tra phấn hồng.
Nhớ chàng như nến đêm đông,
Đã ngồi trước nến khóc ròng nhiều năm.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 03/04/2020 20:13
Từ lúc chàng đi vắng xa nhà,
Phấn hồng thiếp chẳng buồn dồi qua.
Nhớ chàng như nến ban đêm cháy,
Trước nến khóc nhiều năm tháng xa.
Gửi bởi lnthang281 ngày 01/06/2024 11:06
Từ khi chàng bước lên đường
Thiếp không son phấn trước gương trong phòng
Nhớ chàng như ngọn nến hồng
Đêm đêm trước nến khóc ròng nhiều năm