Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Trần Huy Liễn
Đăng bởi tôn tiền tử vào 27/01/2020 22:21
惟望榮名於世上,
初交先識後來安。
順從不憚山溪險,
蒲柳何辭暑雨艱。
無量英雄皆好殺,
未知蟲蟻豈言冤。
海天難破千重浪,
多病當忘到廣寒。
Duy vọng vinh danh ư thế thượng,
Sơ giao tiên thức hậu lai an.
Thuận tòng bất đạn sơn khê hiểm,
Bồ liễu hà từ thử vũ gian.
Vô lượng anh hùng giai hiếu sát,
Vị tri trùng nghĩ khởi ngôn oan.
Hải thiên nan phá thiên trùng lãng,
Đa bệnh đương vong đáo quảng hàn.
Cũng nghĩ muốn lưu lại tiếng vinh hạnh với đời,
Từ ban đầu đoán sau này tất yên ổn.
Nên giữ sự thuận tòng không ngại núi khe hiểm trở,
Dù thân bồ liễu vẫn không từ nắng mưa vất vả.
Ngờ đâu tính của vị anh hùng là hiếu sát,
Biết rõ thân sâu kiến thì kêu oan được với ai.
Nơi biển trời không thể làm phẳng lặng muôn trùng sóng gió,
Thôi đã nhiều bệnh thì đừng mong lên nơi cung trăng cao xa nữa.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 27/01/2020 22:21
Muốn tiếng vinh quang để lại đời,
Đoán rằng sau chắc được yên vui.
Thuận tòng dám ngại khe non hiểm,
Bồ liễu không kê nắng gió vùi.
Chẳng nghĩ anh hùng thì hiếu sát,
Nỗi oan, sâu kiến nói cùng ai.
Biển trời sóng gió yên sao được,
Cung nguyệt mong gì bước tới nơi.