Thơ » Trung Quốc » Vãn Đường » Trừ Tự Tông
Đăng bởi Vanachi vào 10/07/2006 10:53, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 29/04/2024 07:50
百戰未言非,
孤軍驚夜圍。
山河意氣盡,
淚濕美人衣。
Bách chiến vị ngôn phi,
Cô quân kinh dạ vi.
Sơn hà ý khí tận,
Lệ thấp mỹ nhân y.
Đánh trăm trận chưa từng có ai chỉ ra lỗi lầm,
Nhưng nay tàn quân lòng kinh sợ khi bị bao vây trong đêm.
Non sông thời cơ khí vận đã hết,
Nước mắt rơi ướt áo người đẹp.
Trang trong tổng số 1 trang (8 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 09/07/2006 10:53
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi ngày 29/12/2022 07:26
Trăm trận trải gian truân,
Sáo đêm động tàn quân.
Non sông ý khí hết,
Lệ ướt áo giai nhân.
Lẫy lừng trăm trận chẳng ai đương,
Đêm nay cô thế chúa cùng đường.
Cơ đồ chí cả vùi Cai Hạ,
Áo mỹ nhân đẫm lệ Sở vương.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 21/06/2014 22:44
Trăm trận, chưa nói là không phải,
Đám cô quân đêm hãi vòng vây.
Núi sông ý khí hết ngay,
Lệ rơi ướt áo của ai đầm đìa.
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 21/06/2014 22:44
Trăm trận chưa rằng trái,
Đêm nay một nhóm quân.
Non sông tàn ý khí,
Lệ đẫm áo giai nhân!
Gửi bởi Anh Nguyêt ngày 13/07/2015 08:45
Trăm trận, chưa khỏi sai lầm,
Quân cô, kinh hãi đêm nằm trong vây.
Nước non, ý khí đâu đây!
Tiẽn đưa, người đẹp áo đầy lệ tuôn!...
Gửi bởi Lâm Xuân Hương ngày 10/12/2015 00:38
Đánh trăm trận chưa từng nghe chiến bại
Giờ quân tàn, địch mạnh, bị bao vây
Chí tranh hùng đã hết tự lúc này
Lệ rơi đẫm trên xiêm y mỹ nữ.
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 05/03/2016 15:06
Đã từng trăm trận lẫy lừng
Quân cô thế yếu hãi hùng đêm vây
Mỹ nhân áo thấm lệ đầy
Khí hùng sông núi còn đâu nữa là
Gửi bởi Chữ Hán Tự Học ngày 22/12/2022 15:53
Có 1 người thích
Đánh trăm trận chưa có một lời sai khác (quân lính luôn cùng một lòng),
Nhưng hôm nay đội quân ấy bị vây kín trong thành, lòng đã kinh hoảng.
Lòng người và thời cơ khí vận đã hết,
Nước mắt rơi ướt áo người đẹp.
Chú.
垓城 Cai Hạ: thành Cai Hạ, nơi quân hán vây quân Hạng Vũ. Bấy giờ quân Hán do Hán Tín chỉ huy có hơn 70 vạn, nhưng quân Sở Hạng Vũ vẫn còn hơn 10 vạn. Theo kế của Trương Lương, đêm Tín cho người hát dân ca nước Sở, khiến quân Hạng Vũ (vốn là người Sở) nhớ nhà và tin là nước Sở đã mất, kinh sợ bỏ ngũ gần hết, chỉ còn mấy trăm. Theo truyền thuyết thì Hạng Vũ và Ngu Cơ trong đêm đã khóc và múa hát với nhau, sau đó Ngu Cơ tự tử, Hạng Vũ thì dẫn quân phá vây chạy về Ô Giang rồi cũng tự vẫn chết ở đấy.