Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Trần Tuấn Khải » Với sơn hà
"Đại mộng thuỳ tiên giác,
Bình sinh ngã tự tri"
Vỏ trần hoàn: vinh, nhục, hỏi mà chi!
Đem tâm sự sánh tu mi sao xứng đáng?
Tề, Sở: lầm than chân đã chán,
Tô Trương: ngang dọc chí chưa thôi,
Bể cạnh tranh thây ngọn sóng tung giời,
Tay chèo lái dễ như ai mà chểnh mảng?
Mở mắt dậy, mỉm cười câu dĩ vãng,
Nuốt tân toan mà cáng lấy việc đời
Khuyên ta: ta cứ làm vui.