Khi em vắng anh
cuộc sống chẳng màu xanh
bầu trời vốn thiên thanh
đã chuyển sang màu xám

Khi em vắng anh
cuộc sống xung quanh
bỗng nhiên ảm đạm
mây cũng chẳng buồn trôi
chỉ có cánh chim côi
lặng lẽ

Khi em vắng anh
ghế đá, cây xanh
trở nên quạnh quẽ
em đi về
một bóng
trong chiều vắng
hoàng hôn

Nghe xót xa
trào dâng đến ngập hồn
lòng tê tái
trong màn đêm
lạnh giá.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]