Đăng bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 06/05/2007 12:55
Bạn chẳng kể tôi nghe điều gì
Chuyện tình yêu tưởng chừng không nghĩ đến
Nhưng tôi thấy nỗi niềm đầy yêu mến
Bạn từng gửi về xa tha thiết tới một người
Thì tình yêu ai chẳng có một thời
Đi bên nhau không dám cầm tay vụng
Nói rất nhiều, cứ im là lúng túng
Và bao lần đứng lặng mãi thật lâu
Thì tình yêu có ai giống ai đâu
Mà cũng chẳng khác nhau là mấy!
Bạn không kể nhưng tôi vẫn thấy
Bạn và người trong thế giới trăng sao
Đi cả cuộc đời vẫn nhớ một nơi nào
Nhớ bầu trời đêm cao đắm đuối
Nhớ vầng trăng trước hiên nhà chờ đợi
Đợi một lời sắp được nói ra
Đôi chân bạn đã đi rất xa
Những rừng đước rừng tràm đầy mê hoặc
Những con sóng xót xa biến thành muối mặn
Ngay khi chạm vào người đâu cần ánh nắng phơi
Đôi chân bạn đã đến cả những nơi
Trên bản đồ chỉ là chấm kim tí xíu
Nơi nào đi qua cũng thành yêu dấu
Gặp một người là được một người thân
Đôi chân bạn đã lạc bước phân vân
Vào những mê cung của núi rừng hoang dại
Từng dùng dằng bên rất nhiều cô gái
Giữa chiếc ghim băng.. Đắm đuối bát rượu đầy
Nhưng vẫn ước một lần trở lại thơ ngây
Vẫn mang mối tình xưa trong ngực
Sau bữa rượu say bạn thường thao thức
….
Đấy, chuyện tình yêu… Bạn chẳng kể bao giờ!