Đăng bởi hongha83 vào 13/05/2008 09:23
Madame Élisabeth-Zélie de Banville
Ô ma mère, ce sont nos mères
Dont les sourires triomphants
Bercent nos premières chimères
Dans nos premiers berceaux d’enfants.
Donc reçois, comme une promesse,
Ce livre où coulent de mes vers
Tous les espoirs de ma jeunesse,
Comme l’eau des lys entr’ouverts !
Reçois ce livre, qui peut-être
Sera muet pour l’avenir,
Mais où tu verras apparaître
Le vague et lointain souvenir
De mon enfance dépensée
Dans un rêve triste ou moqueur,
Fou, car il contient ma pensée,
Chaste, car il contient mon cœur.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 13/05/2008 09:23
Bà Élisabeth-Zélie de Banville
Chị em tôi lang thang trong rừng thẳm
Nát bàn chân trên sỏi đá chập chùng
Hôn hai đứa, mẹ rày la: "Hư lắm
Khùng hay sao mà cứ mải chơi rong?"
Rồi như một cơn gió hè trộn lẫn
Hai dòng suối trong xanh trên cái đáy lặng lờ
Mẹ ôm chúng tôi vào lòng, âu yếm
Mỉm cười xoa những lọn tóc vàng tơ
Sung sướng, chúng tôi thu mình lặng lẽ
Ngồi nghe mẹ đôi ba lần thủ thỉ
"Hai con ơi, rồi khôn lớn, mẹ già!"
Bao tháng ngày như cánh én bay qua
Mẹ tôi vẫn luôn hồng hào, tươi trẻ
Mắt mẹ sáng ngời và nụ cười mẹ nở hoa.
Gửi bởi hongha83 ngày 08/10/2024 08:33
Nhớ những chốn rừng sâu đá sỏi
Chị em con trầy gối sầy chân
Mẹ hôn, mẹ những tần ngần
Mắng con đùa chạy như quân điên cuồng
Lại những lúc con nương trên gối
Mẹ vui cười vò mái tóc tơ
Khác nào gió hạ phất phơ
Thổi hai làn suối chạy xô một dòng
Cùng vui vẻ tựa trong lòng mẹ
Dăng bên tai nhỏ nhẹ những câu
“Con ơi rồi chả bao lâu
Con nên khôn lớn, mẹ hầu già nua”
Máy tuế nguyệt thoi đưa thấm thoắt
Bóng quang âm chốc lát đã qua
Mừng nay mẹ vẫn chưa già
Vẫn xuân nét mặt, vẫn hoa vẻ cười