Trong thánh tích của Đức Phật, Hoàng đế Bimbixa xây dựng một ngôi đền, một lời chào mời bằng đá cẩm thạch trắng
Vào những buổi tối, tất cả các nàng dâu và con gái trong cung Vua đến để dâng hoa và thắp sáng những ngọn đèn
Khi người con trai lên làm vua, trong thời gian trị vì của mình, ông ta đã tắm tín ngưỡng của cha mình trong biển máu, và thắp sáng ngọn lửa cúng thần linh cùng với các kinh thư sùng tín của ông ta
Một ngày tàn thu. Giờ khắc dâng lễ Đức Phật đến gần
Xơrimati, người hầu gái của hoàng hậu, tâm thành với Đức Phật, tắm trong nước thánh, sắp xếp trên khay vàng những ngọn đèn và những bông hoa trắng tươi nguyên, im lặng trước đôi mắt đen huyền trên gương mặt của hoàng hậu
Hoàng hậu rùng mình sợ hãi và nói, "Cô bé dại dột kia ơi, ngươi không biết đấy ư, rằng cái chết là hình phạt cho bất cứ ai mang lễ vật đến dâng cúng ở đền thờ Đức Phật?"
"Đó là mệnh lệnh của đức vua"
Xơrimati cúi chào hoàng hậu, rồi đi từ cửa nhà người đến đứng trước Amita, cô dâu mới, vợ của con trai nhà vua
Một chiếc gương vàng sáng loáng bên vạt áo, cô dâu mới đang bện mớ tóc đen dài và điểm dấu son may mắn giữa đường rẽ ngôi của mái tóc
Hai tay nàng run lên khi nhìn thấy người hầu gái trẻ, và nàng đã khóc, "Ngươi mang điều nguy hiểm đến cho ta! Xéo khỏi đây tức khắc"
Công chúa Xukala đang ngồi bên ô cửa sổ đọc cuốn sách lãng mạn dưới ánh sáng của mặt trời sắp lặn
Nàng giật mình khi nhìn thấy ở trước cửa nhà mình người hầu gái với các nghi lễ thiêng liêng
Cuốn sách rơi xuống vạt áo của nàng, và nàng thif thầm vào tai Xơrimati, "Trốn đi không thì chết mất, cô gái táo tợn ơi!"
Xơrimati đi từ cửa nhà này đến cửa nhà khác. Cô ngẩng đầu lên và khóc, "Ôi những phụ nữ trong cung cấm, hãy nhanh lên!
"Thời khắc dâng lễ Đức Phật đã đến!"
Một số người sập cửa trước mặt của cô và một số thì chửi rủa
Tia sáng cuối cùng của ngày mờ dần trên mái vòm bằng đồng của toà tháp tráng lệ
Bóng tối dày đặc bao trùm góc phố; sự nhộn nhịp của kinh thành mất hẳn; chiêng trống nơi đền thờ thần Siva báo hiệu thời gian cầu kinh buổi tối
Trong cái u ám của buổi tối mùa thu, những hồ nước trong trẻo chìm khuất, những vì sao lấp lánh ánh sáng, các vệ sĩ canh gác vườn thượng uyển giật mình nhìn qua lùm cây thấy rõ hàng đèn thắp sáng tại ngôi đền thờ Đức Phật
Họ lao tới với kiếm sắc tuốt trần, khóc, "Nàng là ai, sao mà ngốc nghếch, liều lĩnh chết người?"
Một giọng nói ngọt ngào trả lời, "Tôi là Xơrimati, đệ tử của Đức Phật"
Liền đó, máu từ trái tim cô nhuộm đỏ đá cẩm thạch lạnh lẽo
Và trong giờ phút lặng thinh, các vì sao đã tắt cùng ánh đèn thờ phụng cuối cùng ở dưới chân đền


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)