Đăng bởi hongha83 vào 14/11/2008 20:44
Надоле! Надоле! Надоле!
В студените бездни слезни,
където тела полуголи
се гърчат край черни стени,
де опват се мишци железни
и техния удар звъни
сред мрака на страшните бездни
с протеста за слънчеви дни,
с протеста за отдих, за воля,
за въздух, простор, ширини.
Надоле, надоле, надоле -
надоле слезни!
Слезни в тия мрачни утроби
на хищната - майка земя,
слезни между братята роби -
в морето от вечна тъма,
и твоята лампичка бледа
ще бъде там ярка звезда,
там сноп от лъчи ще огледа
зловещия храм на труда,
зловещите тези идоли,
де няма ни нощи, ни дни.
Надоле, надоле, надоле -
надоле слезни!
А там вековете незнайни
редили са пласт върху пласт -
тез пластове мрачни, безкрайни,
прострени навсъде край нас,
които живота изтъка
на каменен, черен килим,
които са хладни кат мъка,
и крият и огън и дим.
Слезни там и с удари верни
разбивай, разлюшквай, руши,
разкъртвай тез пластове черни
тез робски души!
И в бурната пещ на борбата
грамадата черна хвърли
и спри се да видиш, когато,
сред мрак и оловни мъгли,
ще блеснат реки огнеструйни,
когато червени вълни,
понесени в пристъпи буйни,
ще бликнат по всички страни,
когато сред блясъци нови
земята ще ври, ще гори
в огньове, огньове, огньове
и дъжд от искри!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Xuống nữa! xuống nữa! xuống nữa!
Hãy xuống dưới những hầm lạnh giá
Nơi có những mình trần
Đang vặn dưới bức thành đen kịt
Nơi những bắp thịt đang căng là bằng sắt
Nện thình thình vào vực thẳm đêm tăm
Đòi những ngày mặt trời
Đòi giờ nghỉ, đòi tự do
Đòi khí trời, đòi khoảng rộng
Xuống nữa! xuống nữa! xuống nữa!
Anh phải xuống sâu nữa!
Hãy xuống tới ruột đất
Bà mẹ chẳng hiền lành
Bạn bầu anh đuối sức
Trong biển đêm chẳng cùng
Cái ánh đèn yếu ớt
Cũng hoá thành sao sa
Những tia sáng dạo qua
Ngôi đền đen khả ố
Những tượng đồng lao khổ
Ngày đêm lấp chẳng đầy
Xuống nữa! xuống nữa! xuống nữa!
Anh phải xuống sâu nữa!
Nơi những thế kỷ xa xôi
Đã chất từng lớp, từng lớp
Than đá vô hạn vô hồi
Giăng trải quanh ta không ngớt
Cuộc đời lấy dệt thành tấm thảm
Tấm thảm đá, tấm thảm thương
Lạnh như nỗi đoạn trường
Nhưng chứa lửa và đám cháy
Anh hãy xuống nơi đây
Đập đi, lay đi, phá đi
Đào móng lay nhà tù
Trong tâm hồn nhữn người nô lệ!
Rồi trong lò đỏ rực
Của những cuộc đấu tranh
Hãy xô cả khối than đen
Đặng sau đó ngắm nhìn
Cái con sông lửa cháy
Với những làn sóng đỏ
Hãy ngắm nhìn trận hồng thủy
Nó lan trên đất kia
Sực sôi, cháy bỏng, sục sôi
Những lửa, những than, những ngọn
Giữa những tia văng tán loạn!