Годы спустя

Я образ твой хочу сберечь.
Я не хочу с тобою встреч.
Порой спешу с пути свернуть,
Чтоб не столкнуться где-нибудь.

Да, я хочу, любимый мой,
Чтоб жил ты в памяти моей
Таким, как был ты той зимой,
Той давней ночью без огней.

Чтоб как тогда меня любил
И той же синью цвел твой взор, -
Чтоб ты нежнее снега был
И жег сильнее, чем костер.

Чтоб снова таяла зима
От жарких губ, от слов твоих,
Чтоб вновь я верила сама '
В неповторимость смысла их!

Казалось мне тогда - ты мог
Забыть и славу и себя
И мир восторга и тревог
К ногам моим сложить, любя.

Я образ твой хочу сберечь,
Я не хочу с тобою встреч,
С тобой, потухшим, серым, злым.
Ступай один путем своим.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Viết Thắng

Em muốn giữ gìn hình ảnh của anh
Nhưng gặp mặt cùng anh, em không muốn
Em bây giờ vội vàng rẽ sang đường
Để nơi nào đó không còn đụng chạm.

Vâng, em muốn để cho, anh yêu ạ
Anh mãi sống trong kỷ niệm của em
Anh là cái người của một mùa đông
Và của cái đêm ngày xưa không lửa.

Để cho anh yêu em như ngày đó
Và màu xanh ngày ấy ánh mắt anh
Để cho anh hơn cả tuyết – dịu dàng
Và cháy bừng mạnh mẽ hơn đống lửa.

Để cho mùa đông tan đi lần nữa
Vì bờ môi cháy bỏng, những lời anh
Và để em một lần nữa, tự mình
Tìm điều đặc biệt những lời nói đó!

Ngày ấy em ngỡ rằng anh có thể
Quên bản thân mình, quên sự vinh quang
Cả thế giới lo lắng và hân hoan
Sẽ quì xuống dưới chân em, yêu quí.

Em muốn giữ gìn hình ảnh của anh
Nên em không muốn cùng anh gặp mặt
Anh giờ nhạt nhẽo, tầm phơ, chán ngắt
Hãy bước đường anh, và chỉ một mình.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Phạm Thanh Cải

Những hình ảnh của anh, em muốn giữ.
Nhưng em không muốn gặp lại anh đâu.
Có đôi khi rẽ ngang đường vội vã,
Để không gặp anh ở bất cứ nơi nào.

Vâng, người yêu của em ơi, em muốn,
Anh sống trong ký ức của lòng em
Giống như anh vào mùa đông xưa ấy,
Và cái đêm từ lâu lắm, không đèn.

Muốn những gì anh yêu em ngày ấy
Ánh mắt anh trong vắt màu xanh
Muốn những gì anh dịu dàng như tuyết
Đống lửa hồng bừng cháy trong anh.

Muốn những gì mùa đông lại một lần tan chảy
Từ đôi môi nóng bỏng, những lời anh,
Trong duy nhất ý nghĩa lời nói ấy
Lần nữa em tin vào chính bản thân mình.

Ngày ấy đối với em, dường như anh có thể
Quên bản thân mình và cả những vinh quang
Cả thế giới của niềm vui và lo lắng
Quỳ dưới chân em, bày tỏ yêu thương.

Những hình ảnh của anh, em muốn giữ,
Nhưng em không hề muốn gặp lại anh,
Anh chỉ còn những lạnh lùng, xám xì và độc ác
Anh bước đi trên đường của chính mình.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Tùng Cương

Em muốn giữ hình bóng anh mãi mãi.
Em không mong gặp mặt lại cùng anh.
Nhiều lúc, đi cùng đường, em vội quay đầu nhanh,
Để không chạm trán nhau ở đâu đó.

Vâng, em muốn, ơi anh yêu quý,
Anh sống mãi trong trí nhớ của em.
Anh vẫn là anh như mùa đông xưa,
Cái đêm hôm nao ta không nhóm lửa.

Để anh yêu em, như đang yêu dạo đó
Mắt anh nhìn xanh ngắt một màu xanh,
Để anh mềm mại hơn cả tuyết xung quanh,
Và sưởi nóng em hơn cả khi ở bên đống lửa.

Để mùa đông lại tan ra lần nữa
Vì đôi môi bỏng cháy, lời nói của anh
Để tự em thêm một lần thấy tin
Ý nghĩa các nụ hôn, lời nói đó không lặp lại!

Giây phút ấy, em tưởng anh có thể
Quên vinh quang, quên cả bản thân,
Vì yêu em, cả hân hoan và lo âu
Anh ôm đặt dưới chân em làm quà tặng.

Em muốn giữ hình bóng anh mãi mãi,
Em không mong gặp mặt lại cùng anh,
Giờ anh lờ đờ, nhạt nhẽo, dữ dằn,
Anh hãy bước một mình trên con đường đã chọn.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời