Một học sinh đi học về buồn xị
Sổ liên lạc trong cặp da cất kỹ

Mẹ hỏi liền: Sổ liên lạc con đâu?"
Chú đành đưa cuốn sổ nát nhàu

Mẹ chú xem lời phê: "Kém quá!"
Không nén được, bà thở dài buồn bã

Nghe đứa con biếng nhác, học lười
Bố chú thốt lên giận dữ: "Đồ hư"

- Tại làm sao lại xơi điểm một?
- Tại sao đuối về môn sinh vật

Hôm nay thầy giáo gọi con lên
Con gọi đa là một giống chim

Mẹ chú hỏi rất là nghiêm khắc
Nhưng tại sao điểm một xơi tràn

- Tại trường con không cho điểm kém hơn
Rất nhỏ nhẻ chú trả lời gọn trơn

- Thế con một thứ hai, sao vậy?
Xen vào hỏi ấy là cô chị

- Con một này không phải lỗi tại em
Tại con căng-gu-ru..., con đại thử ấy mà

Bố chú kêu lên: "Đồ cá sấu!"
Thế con một thứ ba, sao thế?

- Vì tron giờ hình học, con nhầm
Gọi đường huyền là tên một con sông

- Thế con một thứ tư sao lại bị?
Chú bé bèn trả lời, mặt xị:

Bởi vì con với bạn Pa-khom
Gọi ngựa vằn là giống côn trùng

- Còn một con thứ năm sao hả?
Vừa mở cuốn sổ nhàu, mẹ hỏi

- Hôm nay thầy ra toán lớp con
Con đã tập trung làm suốt một giờ liền

Và kết quả thật không ngờ tới
Hai người thợ đấu và hai phần ba là đáp số

- Và con một cuối cùng, sao vậy?
Rất giận dữ bố em liền hỏi

- Tại vì giờ địa lý hôm nào
Thầy hỏi con đâu là mũi Ca-nin?

Con chẳng nhớ mũi Ca-nin đâu nữa
Cứ chỉ bừa vào mũi Va-nin

Mẹ chú bé vừa thở dài vừa nói
Mày là một học sinh tồi quá đỗi
Hãy cầm đi cuốn sổ xấu xa này
Và vào giường nằm xuống ngủ ngay

Đứa con lười lủi thủi ra ngay
Im thin thít lên giường nằm ngáy
Đêm hôm ấy nằm mơ, em thấy
Một giấc mơ khủng khiếp, doạ đe

Bầy ngựa vằn trong bụi rậm vo ve
Vào một ngày hè nóng bỏng
Và con căng-gu-ru sống động
đứng lắc lư trên những chiếc đuôi dài
rực rỡ nở hoa

Rừng nhiệt đới âm u ẩm ướt
Chú bắt những cóc và rắn nước
Cây đa già có cánh phất phơ
Trên mũi Va-nin dài nhẵng lững lờ

Và đâu đó giữa đường đầy ác thú
Trong lùm cây gai góc rậm như bưng
Nằm kia kìa xác người thợ đấu
Thiếu mất đầu và thiếu cả đôi chân

Nhìn cảnh ấy
Không ai có thể cầm nước mắt

- Một phần ba người thợ kia ai chặt?
Câu hỏi này văng vẳng bên tai

- Kẻ cướp, mày chẳng chạy thoát đâu
Nào ta hãy đi tìm dấu vết

Con hà mã bò lên từ dưới nước
Ủn ỉn kêu cau có mặt mày

- Tao sẽ nghiền nó ra như cám không sai
Căng-gu-ru thét lên phẫn nộ
Cùng kêu lên có cây đa cổ thụ:
-Nó chạy đâu cho thoát khỏi chân này

Chú học sinh vùng dậy khỏi giường
Sáu giờ đúng, trời vừa sáng bạch
Sổ liên lạc vẫn nằm trước mặt
Ở trên bàn, giống hệt ngày qua


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)