Đăng bởi hảo liễu vào 28/04/2015 21:53
Не думай о секундах свысока
Наступит время сам поймешь наверное
Свистят они как пули у виска
Мгновения, мгновения, мгновения.
У каждого мгновенья свой резон
Свои колокола, своя отметина
Мгновенья раздают кому-позор
Кому — бесславье, а кому-бессмертие
Из крохотных мгновений соткан дождь
Течет с небес вода обыкновенная
И ты порой почти полжизни ждешь
Когда оно придет, твое мгновение
Придет оно большое как глоток
Глоток воды во время зноя летнего
А в общем, надо просто помнить долг
От первого мгновенья до последнего
Мгновения спрессованы в года
Мгновения спрессованы в столетия
И я не понимаю иногда
Где первое мгновенье, где последнее
Не думай о секундах свысока
Наступит время сам поймешь наверное
Свистят они как пули у виска
Мгновения, мгновения, мгновения… мгновения.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 28/04/2015 21:53
Xin đừng coi thường từng khoảnh khắc
Sẽ đến ngày ta tự hiểu được thôi
Lướt qua thái dương như đạn réo
Từng giây, từng giây, từng giây trôi.
Mỗi giây có một ý nghĩa riêng
Riêng một dàn chuông, riêng dấn ấn.
Khoảnh khắc chia tận tay người nhận
Nhục nhã ê chề hay bất tử vinh quang.
Mưa được dệt từ nhiều khoảnh khắc
Nước thiêng rơi xuống từ trời xa.
Ta mất nửa đời người khắc khoải
Chờ mong khoảnh khắc của riêng ta.
Khoảnh khắc lớn lao như nước mát
Một ngụm trong lành giữa nắng trưa.
Đơn giản ta cần luôn ghi nhớ
Bổn phận của mình mỗi giây qua.
Nhiều khoảnh khắc dồn thành năm tháng
Tháng năm chất chồng – thế kỷ qua.
Để đôi khi ta không kịp hiểu
Đâu giây đầu, giây cuối của đời ta.
Xin đừng coi thường từng khoảnh khắc
Sẽ đến ngày ta tự hiểu được thôi
Lướt qua thái dương như đạn réo
Từng giây, từng giây, từng giây trôi.
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 01/09/2021 09:46
Chớ cao ngạo coi thường từng giây phút
Rồi sẽ tới ngày bạn ngộ được ra,
Như đạn rít bên thái dương vun vút
Những khoảnh khắc đi qua, những khoảnh khắc rồi xa...
Những khoảnh khắc nén chặt vào năm tháng,
Nén sâu vào bao thế kỷ mông lung
Nên tôi chịu, đôi khi không hiểu nổi
Đâu phút đầu tiên đâu tích tắc sau cùng!
Mỗi khoảnh khắc có lý riêng tồn tại,
Có tiếng chuông rung, những dấu hiệu riêng mình,
Cho kẻ nào ô danh, bắt ai nhục nhã,
Lại trao người sự bất tử quang vinh...
Mưa giăng giăng từ muôn vàn khoảnh khắc
Nước trời cao đổ xuống, có gì đâu!
Mà đôi khi dành nửa đời khắc khoải,
Giờ khắc của mình, ta đã đợi từ lâu!
Giờ khắc đến, lớn lao sâu sắc quá,
Như ngụm nước lành giữa khô hạn nắng nôi,
Và trên hết, ta nhớ về trách nhiệm
Từ phút khởi đầu đến phút cuối xa xôi...
Gửi bởi Hoa Xuyên Tuyết ngày 01/09/2021 09:49
https://m.youtube.com/watch?v=WOS1YxYa3Mk