Đăng bởi nguyenvanthiet vào 04/09/2008 19:35
Не думай о секундах свысока.
Наступит время, сам поймёшь, наверное, -
свистят они, как пули у виска,
мгновения, мгновения, мгновения.
У каждого мгновенья свой резон,
свои колокола, своя отметина.
Мгновенья раздают - кому позор,
кому бесславье, а кому бессмертие.
Мгновения спрессованы в года,
мгновения спрессованы в столетия.
И я не понимаю иногда,
где первое мгновенье, где последнее.
Из крохотных мгновений соткан дождь.
Течёт с небес вода обыкновенная.
И ты, порой, почти полжизни ждёшь,
когда оно придёт, твоё мгновение.
Придёт оно, большое, как глоток,
глоток воды во время зноя летнего.
А в общем, надо просто помнить долг
от первого мгновенья до последнего.
Не думай о секундах свысока.
Наступит время, сам поймёшь, наверное, -
свистят они, как пули у виска,
мгновения, мгновения, мгновения.
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenvanthiet ngày 04/09/2008 19:35
Đừng nghĩ về từng giây rồi lên mặt.
Sẽ đến thời gian và bạn hiểu rằng
Chúng rít lên như đạn xuyên thái dương
Những khoảnh khắc, khoảnh khắc, và khoảnh khắc.
Mỗi khoảnh khắc có lí lẽ của mình
Có cây chuông của mình và dấu vết.
Khoảnh khắc phân chia – cho ai nỗi nhục
Bất tử cho ai – ai đấy vinh quang.
Những khoảnh khắc ép vào trong từng năm
Những khoảnh khắc nén vào từng thế kỉ
Và tôi đôi khi không hiểu được rằng
Đâu khoảnh khắc đầu, còn đâu cuối nhỉ.
Mưa giăng từ những khoảnh khắc bé bỏng
Dòng nước giản đơn rót xuống từ trời.
Còn bạn chờ đợi hết nửa cuộc đời
Xem khi nào khoảnh khắc kia sẽ đến.
Khoảnh khắc sẽ đến giống như hớp nước
Hớp nước mưa giữa oi bức mùa hè.
Ta cần nhớ về nghĩa vụ của ta
Từ khoảnh khắc đầu tiên cho đến chót.
Đừng nghĩ về từng giây rồi lên mặt.
Sẽ đến thời gian và bạn hiểu rằng
Chúng rít lên như đạn xuyên thái dương
Những khoảnh khắc, khoảnh khắc, và khoảnh khắc.
Gửi bởi Lan Anh 2 ngày 01/12/2009 19:55
Xin đừng coi thường từng khoảnh khắc
Sẽ đến ngày ta tự hiểu được thôi
Lướt qua thái dương như đạn réo
Từng giây, từng giây, từng giây trôi.
Mỗi giây có một ý nghĩa riêng
Riêng một dàn chuông, riêng dấn ấn.
Khoảnh khắc chia tận tay người nhận
Nhục nhã ê chề hay bất tử vinh quang.
Mưa được dệt từ nhiều khoảnh khắc
Nước thiêng rơi xuống từ trời xa.
Ta mất nửa đời người khắc khoải
Chờ mong khoảnh khắc của riêng ta.
Khoảnh khắc lớn lao như nước mát
Một ngụm trong lành giữa nắng trưa.
Đơn giản ta cần luôn ghi nhớ
Bổn phận của mình mỗi giây qua.
Nhiều khoảnh khắc dồn thành năm tháng
Tháng năm chất chồng – thế kỷ qua.
Để đôi khi ta không kịp hiểu
Đâu giây đầu, giây cuối của đời ta.
Xin đừng coi thường từng khoảnh khắc
Sẽ đến ngày ta tự hiểu được thôi
Lướt qua thái dương như đạn réo
Từng giây, từng giây, từng giây trôi.
Đừng ngạo nghễ khi nghĩ về khoảnh khắc,
Sẽ đến khi bạn tự hiểu mà thôi.
Chúng rít lên như bên thái dương đạn bắn,
Có biết bao khoảnh khắc trong đời…
Những khoảnh khắc nén dồn nhiều năm tháng,
Những khoảnh khắc nén hàng thế kỷ thời gian.
Và đôi lúc tôi không hiểu được,
Đâu khoảng khắc cuối cùng, đâu khoảnh khắc đầu tiên…
Mỗi khoảnh khắc có nguyên nhân tồn tại,
Có tiếng chuông, có dấu ấn riêng mình.
Chúng phân phát cho ai điều tủi hổ,
Ai thành bất tử, ai khổ sở điêu linh!
Nhiều khoảnh khắc nhỏ dệt thành cơn mưa lớn,
Chảy xuống từ trời chỉ là nước mà thôi.
Vậy mà bạn đôi khi nửa đời chờ đợi
Khoảnh khắc của mình, bao giờ đến nơi…
Khoảnh khắc sẽ tới như một một ngụm,
Ngụm nước khát thèm vào ngày hạ chói chang.
Đơn giản hãy nhớ về nghĩa vụ
Từ khoảnh khắc đầu tiên đến khoảnh khắc sau cùng.
Đừng ngạo nghễ khi nghĩ về khoảnh khắc,
Sẽ đến khi bạn tự hiểu mà thôi
Chúng rít lên như bên thái dương đạn bắn
Có biết bao khoảnh khắc trong đời…