Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phan Trung Thành » Mười viên gạch
Đăng bởi Cammy vào 29/04/2008 12:39
Họ đưa bàn tay sạch lên trời
hứa danh dự quý ngài
tôi có bàn tay sạch
bàn tay tôi suốt đời cầm cày (đương nhiên cày cha ông để lại)
không phải lọai cày mới nhập nuốt đất không nhả
nuốt rừng không nhả
nuốt biển không nhả
nuốt nhà không nhả
nuốt tuốt
nuốt tuột
chẳng hiểu vì sao họ đồng thanh đưa bàn tay sạch lên trời?
xin lỗi quý ngài
Chúa nói ở đâu đó trên thế giới bỗng dưng có người tốt
thì hãy thương lấy họ nhiều hơn