Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Phạm Vân Anh
Đăng bởi Cammy vào 04/05/2008 11:06
Xanh trong một dòng
Êm một dòng
Lặng lẽ một dòng
Một dòng lắng đọng bão dông
Sóng cuốn sông trôi
Con nước mang mang dòng trong dòng đục
Vạn chài ven sông đêm đêm đèn thức
Sông bao dung
Bao đời in bóng ngôi mặt làng lam lũ
Lắng những thịnh suy, hưng mạt
Đường cày mỏi mòn
Xới lên đỏ hồng đất núi
Cây cau cây lúa vẫn trổ bông
Con mắt làng xanh rêu ẩn dưới cội đa già
Lưu chút hồn làng trong khói hương lẩn khuất
Đêm đêm
Hơi nước phả lên ngọn tre xơ xác
Dòng sông ẩn mình trong mạch nguồn giếng khơi
Rì rầm cội rễ
Tích nước vối nồng vị lá già
Thơm lưng cơm gạo nứt
Sông vẫn một dòng trong lưu giữ màu núi màu trời
Vẳng nghe tiếng đoàn quân năm xưa hò reo dậy sóng
Nghìn năm trơ trơ thân cọc Bạch Đằng
Giặc tan rồi
Niềm vui thắng trận hoà trong máu chảy
Lòng sông đau
Vinh quang thuộc về dân tộc
Ráng chiều buông đáy mắt vị tướng già
Thanh kiếm thiêng lưu lại mảnh đất nghèo
Thành tên xóm tên làng, thành vong núi hồn sông...
Nơi sinh ra những Lạc Long Quân chân trần lướt trên sóng bạc
Quen rồi muối mặn gừng cay
Mười ngón chân víu lấy xóm làng vững chãi
Vót gậy tầm vông theo kháng chiến trường kì
Những Âu Cơ da nâu đất núi
Tần tẩo dẻo dai
Đôi mắt quả sim tím một vùng đồi
Như con chim tha hạt chát chua gieo xuống luống cày thưa
Sông dâng nước vỗ về chân núi
Thuỷ Tinh làm lành cùng Sơn Tinh cho cây chát chua cay mặn bén rễ vươn cành
Đường cày dãn ra trên trán người đàn ông
Gợn sóng âu lo phai đi trong mắt người đàn bà
Và dòng sông lại hăm hở xô mình ra biển
Chảy giữa đôi bờ sao tránh được bên bồi bên lở, dòng đục dòng trong
Sông ơi
Lắng bao chua chát đắng cay
Đất núi vị tha cởi lòng cùng sẻ chia làm hạt sa bồi cửa biển
Lắng những oan khiên thù hận
Đổ ra mênh mông
Lắng tình yêu cuộc sống
Những đôi tay gân guốc chai sần
Ngan ngát bãi ngô vừa nhú
Trắng bắp chân trần con gái đôi mươi
Vàng hoe tóc trẻ trâu lốc nhốc da cháy nắng mặt trời
Vêu vao cùng sắn ngô nướng sượng
Thảng có tiếng chim chuyền gọi nhau đầu núi
Giục buồng cau muộn ra hoa
Mưa trên sông: nước về thênh thênh
Nắng toả vàng: dòng đi nối dòng
Nao nức sóng reo trên khuông nhạc
Miên man chiều đi dưới lòng sông.