Đêm hè tựa nguyệt chốn hiên mai,
Thơ thẩn vì chưng nỗi nhớ ai;
Nọ lúc đầu non lời gắn bó,
Lại khi mặt nước chuyện đầy vơi;
Nhân tình nghĩ đến thêm buồn rứt,
Thế sự nhìn xem những thở dài!
Chén rượu câu thơ ai góp nhỉ?
Nào người muôn dặm vắng tăm hơi?


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]