Thơ » Việt Nam » Trần » Phạm Tông Mại
Đăng bởi Vanachi vào 15/08/2008 08:14, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi tôn tiền tử vào 03/05/2024 13:43
自從謫落下人間,
六十餘年一瞬看。
白玉樓前秋夜月,
朝真依舊徬欗杆。
Tự tòng trích lạc hạ nhân gian,
Lục thập dư niên nhất thuấn khan.
Bạch Ngọc lâu tiền thu dạ nguyệt,
Triều chân y cựu bạng lan can.
Từ khi bị đày xuống cõi trần,
Hơn sáu mươi năm, coi như một nháy mắt.
Dưới ánh trăng đêm thu trước lầu Bạch Ngọc,
Lên chầu trời, ta lại dựa vào lan can như cũ.
Trang trong tổng số 1 trang (7 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 15/08/2008 08:14
Từ khi đày đoạ xuống nhân gian,
Hơn sáu mươi năm nháy mắt tan.
Trăng sáng đêm thu lầu Bạch Ngọc,
Chầu trời, ta lại dựa lan can.
Bị đày xuống nhân gian bụi đất
Quá lục tuần nháy mắt bạc đầu
Trăng thu sáng Bach ngọc lầu
Lan can lại dựa ta chầu trời đây
Gửi bởi Trương Việt Linh ngày 03/03/2017 19:56
Từ khi đày xuống cõi trần
Sáu mươi năm tựa một lần nháy ngươi
Trăng lầu Bạch Ngọc đêm thu
Tựa lan can cũ, chầu trời ta lên
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 15/01/2019 09:36
Từ khi đày xuống cõi trần gian,
Hơn sáu mươi năm, nháy mắt tàn.
Dưới ánh trăng thu lầu Bạch Ngọc,
Chầu trời, như cũ dựa lan can.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 06/02/2021 11:11
Từ khi đày xuống trần gian,
Sáu mươi năm lẻ, một lần nháy ngươi.
Lầu thu Bạch Ngọc trăng ngời,
Dựa lan can cũ chầu trời ta lên.
Gửi bởi hongha83 ngày 27/09/2021 09:19
Từ khi đày xuống cõi nhân gian
Bỗng chốc lục tuần thượng đế ban
Trăng rọi trước lầu thu Bách Ngọc
Chầu trời, thân lại tựa lan can…
Bị đày đoạ xuống cõi trần gian,
Chớp mắt đà hơn sáu chục năm.
Lầu ngọc đêm thu trăng sáng tỏ,
Chầu trời ta lại ghé qua thăm.