Thơ » Việt Nam » Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn » Phạm Đình Trọng
Đăng bởi tôn tiền tử vào 10/04/2022 13:15
嗚呼!
華夷望重;
社稷功高。
枚數宋朝巨俊;
幾如寇老辰髦。
何故不在中書,調鼎任商衡之重;
却乃遠臨沙塞,折衝當漢閫之勞。
畢竟:
見忌于人;
難平者事。
要盟恥甚於眞宗;
沮約仇深於王子。
澶淵下閉門束手,彼既膠宿怨之未舒;
泰山巔牒玉泥金,玆更慮奸謀之見沮。
故久淹河上之翶翔;
豈特爲朔方之桿禦。
Ô hô!
Hoa di vọng trọng;
Xã tắc công cao.
Mai sổ Tống triều cự tuấn;
Kỷ như Khấu lão thời mao.
Hà cố bất tại trung thư, điều đỉnh nhiệm Thương hành chi trọng;
Khước nãi viễn lâm sa tái, chiết xung đương Hán khổn chi lao.
Tất cánh:
Kiến kỵ vu nhân;
Nan bình giả sự.
Yêu minh sỉ thậm ư Chân Tông;
Tự ước cừu thâm ư Vương tử.
Thiền Uyên hạ bế môn thúc thủ, bỉ ký giao túc oán chi vị thư;
Thái Sơn điên điệp ngọc nê kim, tư cánh lự gian mưu chi kiến tự.
Cố cửu yêm hà thượng chi cao tường;
Khởi đặc vị sóc phương chi hãn ngữ.
Than ôi!
Có vị danh vọng cao trọng đối với Trung Hoa và ngoại di;
Có công lớn đối với xã tắc.
Thử tính những nhân vật xuất sắc trong triều đình nhà Tống;
Mấy ai được như ông già Khấu Chuẩn.
Vậy mà cớ sao không ở trong toà trung thư điều hoà nồi vạc, cầm vững cán cân nhà Thương;
Lại phải ra ngoài ải cát xa xăm, chống chọi giặc mạnh, giữ gìn cửa ngăn nhà Hán.
Chẳng qua:
Vì bị người ghen ghét,
Gặp việc khắt khe.
Vua Chân Tông lấy làm xấu hổ việc cùng giặc giảng hoà,
Vương Khâm Nhược lấy làm tức tối việc cản trở ý muốn của hắn.
Dưới thành Thiền Uyên đóng cửa bó tay, Khâm Nhược chưa quên mối hờn sai hắn ra chống giữ ở đấy;
Trên đỉnh Thái Sơn sắp bày bàn tế, nay hắn lại sợ ngăn trở mưu gian.
Vì thế mà ông lửng lơ mãi ở trên sông;
Há phải cốt vì việc chống giữ phương bắc.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 10/04/2022 13:15
Than ôi!
Công to cùng xã tắc;
Giá trọng khắp ngoài trong?
Kể các bậc tuấn hiền triều Tống;
Đã ai bằng đại lão Khấu công.
Sao chẳng để ở trung thư, chức hệ trọng thương hành điều đỉnh?
Lại đưa ra nơi quan ải, việc gian lao hán khổn triết xung.
Chẳng qua!
Người những ghét ghen;
Đời hay khe khắt.
Phải thề cùng giặc, vua Tống đã thẹn thùng;
Trái ước mang hờn, chàng Vương còn thắc mắc;
Dưới Thiền Uyên bó tay đóng cửa, hận xưa vẫn đó chưa nguôi;
Trên đỉnh Thái phong ngọc đắp vàng, mưu dối còn e bị mắc.
Nên mới để mãi ông quanh quẩn ven sông;
Chứ phải đâu vì việc chống ngăn ải bắc.