Thơ » Nga » Pavel Antokolsky
Đăng bởi nguyenxuanphong vào 15/10/2007 05:47
Я люблю тебя в дальнем вагоне,
В желтом комнатном нимбе огня.
Словно танец и словно погоня,
Ты летишь по ночам сквозь меня.
Я люблю тебя - черной от света,
Прямо бьющего в скулы и в лоб.
Не в Москве - так когда-то и где-то
Все равно это сбыться могло б.
Я люблю тебя в жаркой постели,
В тот преданьем захватанный миг,
Когда руки сплелись и истлели
В обожанье объятий немых.
Я тебя не забуду за то, что
Есть на свете театры, дожди,
Память, музыка, дальняя почта...
И за все. Что еще. Впереди.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi nguyenxuanphong ngày 15/10/2007 05:47
Anh yêu em, khi trong chuyến tàu xa
Trong ánh sáng phòng màu vàng của lửa
Giống như đuổi bắt, giống như nhảy múa
Xuyên qua anh, em bay trong đêm mờ.
Anh yêu em – đen đi vì ánh sáng
Chiếu vào trán, vào hai gò má cao
Không ở thủ đô – thì đâu đó, khi nào
Nhưng dù sao, cái điều này sẽ đến.
Anh yêu em trong gối chăn nóng bỏng
Trong cái khoảnh khắc tràn ngập thủy chung
Khi những bàn tay quấn chặt và buông
Trong yêu thương những vòng tay câm lặng.
Và anh không thể nào quên em đặng
Vì trên đời có nhà hát, có mưa
Có kỷ niệm, có âm nhạc, có thư…
Và vì tất cả những gì sẽ đến.