Thơ » Nga » Nikolay Gogol
Đăng bởi hongha83 vào 18/09/2024 06:36
«Невесел ты!» — «Я весел был, —
Так говорю друзьям веселья, —
Но радость жизни разлюбил
И грусть зазвал на новоселье.
Я весел был — и светлый взгляд
Был не печален; с тяжкой мукой
Не зналось сердце; темный сад
И голубое небо скукой
Не утомляли — я был рад…
Когда же вьюга бушевала
И гром гремел и дождь звенел
И небо плакало — грустнел
Тогда и я: слеза дрожала,
Как непогода плакал я…
Но небо яснело, гроза бежала —
И снова рад и весел я…
Теперь, как осень, вянет младость.
Угрюм, не веселится мне,
И я тоскую в тишине,
И дик, и радость мне не в радость.
Смеясь, мне говорят друзья:
„Зачем расплакался? — Погода
И разгулялась и ясна,
И не темна, как ты, природа“.
А я в ответ: — Мне всё равно,
Как день, все измененья года!
Светло ль, темно ли — всё одно,
Когда в сем сердце непогода!»
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 18/09/2024 06:36
“Cậu không vui!” - “Tớ vui đấy chứ”
Tôi nói thế cho bạn bè vui
Nhưng tôi đã hết vui cuộc sống
Trong tiệc tân gia lại thấy buồn
Tôi từng vui - mắt nhìn tươi sáng
Tim không hề biết đến buồn đau
Khu vườn tối, trời xanh u ám
Không làm tôi mệt mỏi, u sầu...
Khi bão tuyết thét gào lồng lộn
Sấm rền vang, mưa trút từng cơn
Trời như khóc khiến tôi bỗng ớn
Và đột nhiên tôi cảm thấy buồn
Khi đó tôi thấy mình mắt ướt
Tôi khóc cho thời tiết xấu trời
Nhưng trời lại bừng lên, dông tạnh
Thế là tôi lại thấy vui tươi
Giờ thu đến mang đi tuổi trẻ
Khiến cho tôi u uẩn, ngậm ngùi
Tôi buồn nhớ âm thầm lặng lẽ
Những niềm vui từng có trong đời
Bạn bè cười, bảo tôi gàn dở:
“Khóc làm chi? Trời lại đẹp thôi
Nắng lại lên sau cơn mưa gió
Thiên nhiên không u ám như người”
Tôi đáp lại: “Sao thì cũng vậy
Một ngày hay thay đổi quanh năm
Sáng hay tối đều như nhau cả
Khi thời tiết xấu ở trong tim”