Thơ » Nga » Nikolai Zabolosky
Đăng bởi Tung Cuong vào 04/03/2020 08:27
Клялась ты - до гроба
Быть милой моей.
Опомнившись, оба
Мы стали умней.
Опомнившись, оба
Мы поняли вдруг,
Что счастья до гроба
Не будет, мой друг.
Колеблется лебедь
На пламени вод.
Однако к земле ведь
И он уплывет.
И вновь одиноко
Заблещет вода,
И глянет ей в око
Ночная звезда.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Tung Cuong ngày 04/03/2020 08:27
Đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Tung Cuong ngày 06/04/2020 06:22
Em tự tin thề thốt
Nguyện yêu anh suốt đời.
Cơn mê chợt qua rồi,
Ta thấy mình sáng suốt.
Bỗng hai ta nhận biết,
Khi hết cơn mê rồi,
Hạnh phúc đến trọn đời,
Cưng ơi, không hề có.
Có cây sào kéo nước
Trên mặt giếng đung đưa,
Nước như ánh lửa soi,
Vẫn hướng về mặt đất.
Dưới giếng sâu, mặt nước
Lại sóng sánh, đơn côi,
Đắm nhìn mắt nước soi
Ánh sao đêm thao thức.