Hoa thược dược vườn tôi đã héo
Đêm cuối cùng cũng sắp cận kề sang
Những cánh nhỏ phía ngoài hàng giậu
Nối nhau rơi xuống mô đất úa vàng

Không, bạn ạ, tôi nào có thích
Vì sao cô đơn lang bạt kỳ hồ
Tắt còi rồi đoàn tàu quen thuộc
Khuất bóng rồi những chiếc phi cơ

Con thuyền cũ đã nhoà trong nước
Chuyến xe đời ván gãy đinh long
Tôi tới cùng bạn trong ngày u ám
Không rượu mời thì rót nước trong

Xiềng xích đời tôi không thể phá
Mắt cháy bừng cũng chẳng thể rời đi
Tới thảo nguyên ngàn xưa phóng khoáng
Nơi anh linh lãng tử trị vì

Tôi không thể thoát vòng tục luỵ
Với mùa thu đất mẹ điệp trùng
Với cây nhỏ bên chuồng ngựa ẩm
Chân trời đông, sếu sải cánh vô cùng

Nhưng tôi yêu bạn cả trong ngày u ám
Và tôi chúc bạn sẽ luôn luôn
Có đoàn tàu vượt muôn đèo dốc
Có con thuyền xuôi gió trên sông...


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)