Đã trót lên đèo, phải xuống đèo Tay không mình tưởng đã cheo leo Thương thay thiên hạ người gồng gánh Tháng lọn ngày thâu chỉ những trèo!
Vào khoảng đầu năm 1803, Gia Long cũng có cho mời người hiền Nguyễn Thiếp vào Phú Xuân để hỏi việc nước và ngỏ ý trao cho ông một chức tước gì đó. Đã ngoài 80, Nguyễn Thiếp đành phải trèo đèo lội suối vào tận đất Thuận Hoá (Huế) cho Gia Long hỏi chuyện nhưng cương quyết từ chối bổng lộc vinh hoa. Trên đường về, khi đi ngang núi Luỹ Sơn ở đèo Ngang, ông có cảm đề bài thơ này.