Trong thầm thĩ mưa đêm, mùa hạ tạ từ
Thức dậy cánh cửa gỗ hơn mười năm mệt mỏi
Hơn mười năm, những viên an thần lăn đi rền rĩ
Tiếng nghiến vọng vào giấc ngủ bỏ hoang

Ngoài kia, những vòm cây sũng nước như đàn bà mang thai tháng đẻ
Nhưng tôi gần hơn chiếc kéo bằng inốc sáng choang
Tôi đánh cắp con bò tót đất nung, nhưng quên vuông vải
Hai lá phổi tôi có thay thế được trò chơi ?

Trong thầm thĩ mưa đêm, mùa hạ bị thương lê gót trên mái nhà
Tôi đi qua những cánh đồng ngôn ngữ khác nhau với cùng câu hỏi:
- Lông cánh của những con gà bị giết
Có phủi sạch bụi trên những con gà bằng sứ kia không ?