Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Nguyễn Lãm Thắng » Tiếng khóc trên đồng
Đăng bởi Nguyễn Lãm Thắng vào 23/06/2009 19:25, đã sửa 2 lần, lần cuối bởi Nguyễn Lãm Thắng vào 26/11/2016 19:43
Tháng tư
hàng tỉ tỉ cá tôm tắt thở
xếp thành dải khăn tang dọc biển miền trung
những xác chết bồng bềnh trôi nổi
máu gầm gào
biển quằn quại ung thư
tang thương
tang thương
tang thương
khói nhang sầu lên ngun ngút
dòng hải lưu nhiễm độc tím bầm
rồi một ngày loang dòng phú quốc
thấm từng đốt xương phơi trắng sơn hà
tháng tư
những cánh chim trời không lối thoát
từng giờ rụng xuống
chết
cùng
tôm
cá
tháng
tư
mênh mông biển
bao la trời
sao lòng người quá chật
nước đã chết rồi
cá sống được hay sao
tháng tư
những trận pháo hoa hoành tráng bắn lên trời
có thay thế được những dòng nước mắt
ngư dân cúi đầu
ngư dân úp mặt
lăn lóc phận người
máu lộn tim gan
cá bắt từ khơi xa
cá tràn lên quốc lộ
lăn lóc cùng nhân dân
tróc vẩy trầy da
tiếng khóc đau thương uất nghẹn khắp quê nhà
tháng tư
từng bước chân buồn
tranh nhau mua muối
dự trữ nỗi buồn cho tận thế
kỷ sau
tháng tư
những chuyến xe rầm rập vào nam chở đầy xác cá
sẽ đến nhà hàng
sẽ ra quán xá
người giết cá
cá giết người
người giết người
không một phút rảnh tay
những đau thương rạch cứa giống nòi
tháng tư
bờ biến là mồ chôn tập thể
hồn cá
hay hồn người
vất vưởng bãi hoang vu
gió thổi u u
mẹ ngồi bó gối
tấm lưng còng như dáng vóc việt nam
nước mắt mẹ lưng tròng
nhớ thằng con vượt biển
thân xác con tan vào với biển
chừ thêm một lần chết nữa sao con
bốn mốt năm mẹ khóc mỏi mòn
trong tim mẹ
lịch sử còn tươi nguyên vết máu
đến bao giờ mới hoà giải lòng nhau.
hảivânquan, bakhôngkhôngbốnhaikhôngmộtsáu