Đăng bởi Vanachi vào 17/09/2008 09:04
騎箕人去白雲深,
善類相逢嘆陸沉。
已矣九重亡魏鑑,
依然四海渴商霖。
公言猶喪奸臣膽,
厚遇難忘國士心。
流水高山杳若夢,
為誰再拂壁間琴。
Kỵ Cơ nhân khứ bạch vân thâm,
Thiện loại tương phùng thán lục trầm.
Dĩ hĩ cửu trùng vong Nguỵ giám,
Y nhiên tứ hải khát Thương lâm.
Công ngôn do táng gian thần đảm,
Hậu ngộ nan vong quốc sĩ tâm.
Lưu thuỷ cao sơn diểu nhược mộng,
Vị thuỳ tái phất bích gian cầm.
Người cưỡi sao Cơ đi mất, mây trắng mịt mù,
Những bậc thiện gặp nhau, than thở cảnh ngập chìm trên cạn.
Ôi thôi! Chín tầng đã mất tấm gương họ Nguỵ,
Bốn biển vẫn khao khát trận mưa dầm của nhà Thương.
Lời nói của người còn làm cho bọn gian thần khiếp đảm,
Tình tri ngộ đậm đà, lòng kẻ quốc sĩ khó quên.
Nước chảy, non cao, mịt mờ như giấc mộng,
Vì ai lại phủi cây đàn trên vách một lần nữa.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi PH@ ngày 03/07/2017 09:33
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi PH@ ngày 15/09/2017 23:05
Cơ Tú cưỡi đi mây trắng lan
Nước chìm bậc thiện gặp nhau than
Cửu trùng gương Nguỵ ôi quên mất
Bốn bể tựa Thương mưa khát tràn
Lời nói gian thần còn khiếp đảm
Khó quên quốc sĩ nhận ân ban
Non cao nước chảy như mơ ảo
Trên vách vì ai lại phẩy đàn.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 28/12/2018 20:04
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 10/10/2019 17:45
Người cưỡi sao Cơ mây biệt ngàn,
Cạn chìm bậc thiện gặp nhau than.
Chín tầng họ Nguỵ gương đã mất,
Bốn biển mưa Thương khao khát tràn.
Người nói gian thần còn khiếp đảm,
Khó quên quốc sĩ ngộ tri ân.
Non cao nước chảy mộng mờ ảo,
Trên vách vì ai lại phủi đàn.