Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Nguyễn Xuân Kiều
Đăng bởi tôn tiền tử vào 29/12/2018 07:59
Huỹ chà con rắn khéo loi choi,
Bụng dạ dường bao muốn nuốt voi?!
Nghểnh cổ lay hoay bò dưới gót,
Phùng mang lỏm ngỏm ghé bên vòi.
Thêm chân mấy cũng coi còn nhỏ,
Úp thúng xem qua vẫn cứ lòi.
Cao thấp nhủ cho kia biết phận,
Leo thang mặc cóc chớ theo đòi.