người ta chặt bỏ cả những hàng thông từng che chở những câu chuyện không hề kết thúc của tôi và em

và con đường mới đổ ngang qua đó không hề biết ngày ấy ngày nào tôi và em cũng ngang qua đó

khi tôi đứng dưới bóng những hàng thông chờ em thì biển bắt đầu vỗ vào bờ những ngọn sóng thật êm

có khi là có mưa

những cơn mưa mùa hạ

bất chợt như cuộc gặp gỡ của chúng ta

người ta dỡ bỏ cả ngôi nhà từng che chở tôi và em trong những tháng năm những kẻ lạ mặt luôn rình rập chúng ta

tôi gom nhặt chữ nghĩa của thuở trước để kết nối cho xong bài hát buổi sáng của người gieo hạt

em ngồi chờ nghe tiếng còi chuyến tàu khuya trở về phố biển chuyến tàu ra đi từ mấy hôm trước có mang theo lời nhắn của người con gái đất phương nam lưu lạc nơi phố biển

hàng thông xưa không còn ngôi nhà xưa không còn em cũng đã ra đi

đứng nơi con đường mới đổ nhìn biển tôi nghe ký ức dày đặc những cơn mưa