Cỏ muôn đời cứ đắng
Trời muôn đời cao xanh

Trời xanh ngút ngát tay thèm hái
Cỏ đắng hương thơm lúc cỗi cằn

Nắng mưa trái khoáy
Hanh heo thả lá vàng

Một vòng trời đất vần xoay mãi
Mênh mông vũ trụ đâu là âm dương?

Hồn em có phải trời xanh ấy
Để biến anh thành xác cỏ thơm?


1995

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]