Thơ » Việt Nam » Tây Sơn » Ngô Thì Nhậm » Hoàng hoa đồ phả
Đăng bởi tôn tiền tử vào 25/03/2020 06:27
不待分茅認嶺梅,
朔南界限自安排。
千山丙拱雲黔降,
一水乾流博朗來。
地道隱機非偶爾,
天工深意豈徒哉。
寶書分定閒看熟,
又把圖經一展開。
Bất đãi phân mao nhận Lĩnh mai,
Sóc nam giới hạn tự an bài.
Thiên sơn Bính củng Vân Kiềm giáng,
Nhất thuỷ Càn lưu Bác Lãng lai.
Địa đạo ẩn cơ phi ngẫu nhĩ,
Thiên công thâm ý khải đồ tai.
Bảo thư phân định nhàn khan thục,
Hựu bả đồ kinh nhất triển khai.
Không phải đợi có cỏ rẽ mới nhận ra là mai Dữu Lĩnh,
Ranh giới giữa bắc với nam đã tự sắp đặt rồi.
Nghìn non từ Vân, Kiềm đổ xuống, chầu về phương Bính (phương nam),
Dòng nước từ Bác, Lãng chảy tới, xuôi theo hướng Càn.
Lẽ của phong thuỷ kín đáo, không phải ngẫu nhiên mà có,
Ý của tạo hoá diệu huyền, đâu phải là chuyện vẩn vơ.
Trong sách báu đã ghi, hãy xem cho rõ,
Và lại đem bản đồ trải ra mà coi.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Đinh Tú Anh ngày 06/04/2020 19:11
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Đinh Tú Anh ngày 06/04/2020 19:11
Đợi chi cỏ rẽ biệt giang san,
Địa giới rành rành giữa thế gian.
Núi dại cúi đầu chầu hướng Bính,
Sông khôn quay gót chảy phương Càn.
Diệu huyền phong thuỷ đừng xem nhẹ,
Kín đáo thiên cơ chớ lộ bàn.
Sách báu đã ghi xem thật rõ,
Bản đồ cũng thế, chớ lan man.