Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Ngô Quang Nam
Đăng bởi tôn tiền tử vào 05/02/2024 22:41
Trong thung sâu Nà Lừa
Một lán lá đơn sơ
Mái ẩn hiện nét mờ trong sương lạnh
Vòm biếc cao nắng vàng còn đọng
Cây rừng lao xao nhớ buổi Bác về
Tôi về đây thăm lán Nà Lừa
Như được thấy Bác trong căn lán nhỏ
Bàn đá chông chênh bóng Người ngồi đó
Kìa ống tre vầu kín nước buổi chiều hôm
Sàn nứa đơn sơ lạnh buốt sống lưng
Phên liếp mỏng gió lùa bốn phía
Trằn trọc bao đêm Người không ngủ
Vầng trán nghĩ suy mái tóc bạc thêm nhiều...
Lán Nà Lừa
Trưa tĩnh yên
Bỗng lòng tôi cồn cào thương Bác
Gió hanh heo rừng vầu xào xạc
Bác nằm kia cơn sốt chưa lui
Chiếc chăn sui không phủ kín chân Người
Sàn nửa mỏng rung theo giấc sốt
Bóng anh Văn vào ra sắc thuốc
Bỗng nửa đêm Bác tỉnh dậy dặn dò
Vầng trán mênh mông thêm nếp nghĩ lo
Đôi má hóp mắt ngời ảnh lửa
Tiếng rua run theo nhịp thở
Lời vọng ra từ trái tim Người
“- Thời cơ đã đến rồi
Dù phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn
Cũng phải giành cho được tự do, độc lập...”
Trong thung sâu Nà Lừa
Trưa tĩnh yên
Tim tôi rộn ràng nhịp đập
Bác như vẫn ngồi kia
Tiếng máy chữ reo - lệnh Người truyền hịch
- KHỞI NGHĨA!
Lán Nà Lừa
Trưa tĩnh yên...