Trên sóng biếc đại dương
Chỉ còn sao lấp lánh
Một con tàu cô đơn
Cánh buồm căng lướt mạnh

Cột buồm không uốn cong
Không nghe cờ vẫy gió
Và những khẩu thần công
Lặng nhìn qua cửa mở

Không nghe tiếng chỉ huy
Không bóng người thuỷ thủ
Nhưng con tàu coi khinh
Cả đá ngầm, dông tố

Có đảo hoang âm u
Nơi đại dương vắng vẻ
Trên đảo có nấm mồ
Chôn sâu một hoàng đế

Kẻ thù vùi trong cát
Không nghi lễ chiến binh
Trên chèn hòn đá tảng
Để người chẳng vùng lên

Phút lâm chung buồn thảm
Đêm tháng tận năm cùng
Cập bờ cao im lặng
Mọt con tàu không trung

Bỗng nhiên từ nấm mộ
Hoàng đế vụt hiên hình
Với chiếc mũ tam giác
Bộ áo xám hành hình

Khoanh đôi tay mạnh mẽ
Trước ngực cúi mái đầu
Người ngồi vào tay lái
Và con tàu lướt mau

Người trở về nước Pháp
Nơi bỏ lại vinh quang
Ngai vàng, con kế nghiệp
Cùng đội ngự lâm quân

Vừa thoáng thấy quê hương
Trong bóng đêm đen đặc
Tim người đã run lên
Lửa bừng trong ánh mắt

Người xoải bước lên bờ
Hiên ngang và dũng mãnh
Gọi chiến hữu cao lời
Hăm doạ đòi tướng lĩnh

Nhưng những chiến binh già
Ngủ trên bờ Enbơ
Dưới cát thiêu Ai Cập
Và tuyết lạnh nước Nga

Tướng lĩnh không nghe thấy
Kẻ chiến đại hy sinh
Kẻ đem lòng phản bọi
Bán thanh gươm của mình

Người giậm chân giận dữ
Bước tới lại bước lui
Trên bờ cao lặng lẽ
Rồi lại cất cao lời

Người gọi đứa con yêu
Niềm tin trong bội bạc
Hứa cho nửa thế gian
Chỉ dành riêng nước Pháp

Giữa hoa niên, hy vọng
Đứa con sớm úa tàn
Và đợi chờ mòn mỏi
Hoàng đế đứng cô đơn

Người đứng lặng, thở dài
Khi phương đông hửng sáng
Những giọt lệ đắng cay
Tuôn rơi trên cát lạnh

Rồi cúi đầu trước ngực
Về con tàu thần kỳ
Người giơ tay phất mạnh
Tàu quay mũi lướt đi


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)