Thơ » Rumani » Mihai Eminescu
Đăng bởi hongha83 vào 02/07/2008 23:18
Când însuşi glasul gândurilor tace,
Mă-ngână cântul unei dulci evlavii -
Atunci te chem; chemarea-mi asculta-vei?
Din neguri reci plutind te vei desface?
Puterea nopţii blând însenina-vei
Cu ochii mari şi purtători de pace?
Răsai din umbra vremilor încoace,
Ca să te văd venind - ca-n vis, aşa vii!
Cobori încet... aproape, mai aproape,
Te pleacă iar zâmbind peste-a mea faţă,
A ta iubire c-un suspin arat-o,
Cu geana ta m-atinge pe pleoape,
Să simt fiorii strângerii în braţe -
Pe veci pierduto, vecinic adorato!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Giờ đây đau đớn nghẹn lời
Chợt nghe tiếng nguyện từ nơi âm thầm
Nghe chăng em? Chốn xa xăm
Liệu em bay thoát tối tăm mịt mùng?
Mắt em đượm vẻ yên bình
Liệu rồi vượt nổi cực hình bóng đêm?
Anh mơ lại được nhìn em
Từ trong quá khứ êm đềm về đây
Gần thêm gần nữa chốn này
Cho anh nhìn được phút giây em cười
Nghe em buông tiếng thở dài
Mắt anh ghé sát mày ngài mắt em
Như xưa tình tự trong đêm
Mất em mãi mãi, yêu em ngàn đời