Thơ » Nga » Marina Svetaeva
Đăng bởi Lan Anh 2 vào 31/03/2008 20:14
С большою нежностью – потому,
Что скоро уйду от всех, –
Я все раздумываю, кому
Достанется волчий мех,
Кому – разнеживающий плед
И тонкая трость с борзой,
Кому – серебряный мой браслет,
Осыпанный бирюзой…
И все записки, и все цветы,
Которых хранить невмочь…
Последняя рифма моя – и ты,
Последняя моя ночь!
Trang trong tổng số 1 trang (3 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hảo liễu ngày 21/04/2015 14:38
Rất đỗi dịu dàng – bởi vì tôi
Chẳng mấy nữa sẽ rời bỏ tất, –
Nhưng tôi vẫn nghĩ suy, cân nhắc
Ai là người được nhận tấm da hùm,
Ai là người được nhận tấm chăn đơn,
Cây gậy chống có hình con chó nhỏ,
Ai là người nhận vòng tay bằng bạc,
Lại khảm thêm nhiều đá quý biếc xanh…
Và bao nhiêu là hoa, là bản thảo,
Tôi không còn sức giữ nữa rồi…
Cả vần thơ sau chót, và ngươi,
Đêm cuối cùng trong đời tôi đấy!
Gửi bởi hảo liễu ngày 21/04/2015 14:39
Dịu dàng quá bởi vì không mấy nữa
Tôi sắp rời đi, xa các bạn rồi.
Tôi vẫn đang đắn đo suy tính mãi,
Tấm da sói này để lại cho ai.
Cho ai nữa tấm choàng khoác trên vai,
Cây gậy xinh chạm hình con chó nhỏ,
Cho ai chiếc vòng đeo tay bạc cổ,
Khảm đá quý màu xanh lam của tôi…
Và những bản thảo này, những hoa tươi,
Tôi đâu còn sức nào mà gìn giữ…
Cả vần thơ cuối cùng tôi đang viết,
Và cả ngươi – hỡi đêm cuối đang trôi.
Ngào ngọt dịu dàng bao la – bởi lẽ
Sắp tới đây mãitừ giã mọi người, -
Đầy băn khoăn, biết tặng cho ai nhỉ
Tấm da chó sói của tôi.
Tặng ai đây chiếc chăn đơn tình nghĩa
Và cây gậy đầu con chó khắc hình,
Tặng ai đây - chiếc vòng tay bằng bạc,
Được khảm thêm bao viên đá biếc xanh…
Và tất cả những bông hoa, bộn bề bản thảo,
Những thứ tôi không đủ sức giữ rồi…
Rồi vần thơ cuối của tôi – và bạn,
Hỡi đêm cuối cùng của tôi!