Thơ » Nga » Marina Svetaeva
Đăng bởi hongha83 vào 30/12/2012 18:21
Каждый день все кажется мне: суббота!
Зазвонят колокола, ты войдешь.
Богородица из золотого киота
Улыбнется, как ты хорош.
Что ни ночь, то чудится мне: под камнем
Я, и камень сей на сердце -- как длань.
И не встану я, пока не скажешь, пока мне
Не прикажешь: Девица, встань!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 30/12/2012 18:21
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 01/02/2024 15:48
Ngày nào em cũng tưởng: hôm nay Chủ nhật!
Chuông vang lên và anh sẽ bước vào
Từ bàn thờ thếp vàng Đức Mẹ sẽ mỉm cười
Anh điển trai đến thế
Đêm nào em cũng nằm mơ dưới phiến đá
Và phiến đá áp tim em tựa bàn tay
Và em sẽ không đứng dậy chừng nào anh
Chưa bảo, chưa ra lệnh: - Đứng lên đi, cô gái!