Thơ » Nga » Marina Svetaeva
Đăng bởi Decembrina Nguyễn vào 24/06/2023 09:52
Солнце — одно, а шагает по всем городам.
Солнце — мое. Я его никому не отдам.
Ни на час, ни на луч, ни на взгляд.— Никому. Никогда!
Пусть погибают в бессменной ночи города!
В руки возьму!— Чтоб не смело вертеться в кругу!
Пусть себе руки, и губы, и сердце сожгу!
В вечную ночь пропадет,— погонюсь по следам...
Солнце мое! Я тебя никому не отдам!
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Decembrina Nguyễn ngày 24/06/2023 09:52
Mặt trời – chỉ một và duy nhất, mà đi qua tất cả mọi đô thành.
Mặt trời – thuộc về ta. Ta sẽ không nhường cho bất kỳ ai.
Không một giờ phút nào, không một tia sáng nhỏ, không cả một ánh nhìn. Không bao giờ! Không cho bất kỳ ai!
Kệ tất cả chết chìm trong bóng tối.
Ta sẽ cầm giữ Mặt trời, ngăn không để nó xoay.
Bất chất tay ta, môi ta và cả trái tim bị thiêu thành tro bụi!
Nếu Mặt trời rơi vào đêm vĩnh cửu, - Theo dấu vết ta sẽ truy lùng...
Mặt trời là của ta! Bất kỳ ai ta cũng sẽ không nhường!