23.00
Thể thơ: Song thất lục bát
Thời kỳ: Hậu Lê, Mạc, Trịnh-Nguyễn
1 người thích

Đăng bởi Vanachi vào 26/09/2008 04:40

Lân la lại bước qua đông,
Nước vui thú nước, non mòng thú non.
Tấm lòng son đã say đòi cảnh,
Vọi giữa trời một đỉnh cao xây.
Chập chồng đá lập cao dày,
Một hang khép mở năm mây ra vào.
Tưởng Động Đào đâu đây lại sót,
Đoái tư bề, ngu ngút khí linh.
Trời gần ang tấc chẳng chừng,
Kề toà bắc đẩu, dựa đình tử hư.
Thú đã ưa chẳng cầu cũng có,
Ngay giữa trần dấu ngõ nguy nga.
Một hang thăm thẳm thay là,
Đã phun tám gió, lại hà năm mây.
Khi ta bay hoà trời lóm khóm,
Khi tụ về một đám lung lưng.
Gió thu ghe trận tưng bừng,
Cũng cơ lở cạn, cũng chừng lưng vơi.
Thở một hơi chín trời khí thoại,
Hoà mưa xuân nhuần tưới ruộng dâu.
Khi làm sáng rỡ non Ngưu,
Cũng làm ngút toả ngang lầu Nhạc Dương.
Khắp bốn phương gồm về một động,
Máy hư linh hồ rộng khắp xa.
Rỡ ràng sắc cỏ màu hoa,
Đào say thức ráng, mai loà đoá trăng.
Cảnh Vũ Lăng hỏi rằng ai phụ,
Phải đây là dấu cũ Thiên Thai.
Vách thơ mấy lũ trăm bài,
Chẳng hay Hán sĩ cũng tài Đường Nhu.
Khách phong lưu nguyên đề đã hạn,
Dõi năm vần với bạn ngâm nga.

Thơ rằng:
Quỉ trổ thần soi nổi một toà,
Chòm cây khóm đá dầu tiên gia.
Hang sâu thăm thẳm mây vun lại,
Cửa rộng thinh thinh gió thổi qua.
Trống lổng bốn bề thâu thế giới,
Chang bang một dãy chứa yên hà.
Chân trời mới biết kho trời đấy,
Cân đái hèn chi rỡ ỷ, la.


Đông Hồ phiên từ chữ Nôm.