Thơ » Pháp » Louise Michel
A Théophile Ferré
Si j’allais au noir cimetière,
Frère, jetez sur votre soeur,
Comme une espérance dernière,
De rouges œillets tout en fleurs.
Dans les derniers temps de l’Empire,
Lorsque le peuple s’éveillait,
Rouge œillet, ce fut ton sourire
Qui nous dit que tout renaissait.
Aujourd’hui, va fleurir dans l’ombre
Des noires et tristes prisons.
Va fleurir près du captif sombre,
Et dis-lui bien que nous l’aimons.
Dis-lui que par le temps rapide
Tout appartient à l’avenir
Que le vainqueur au front livide
Plus que le vaincu peut mourir.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 12/05/2008 09:45
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi hongha83 ngày 12/05/2008 11:33
Tặng Tê-ô-phin Phe-rê, án tử hình
Nếu tôi nằm nơi nghĩa trang ảm đạm, một ngày kia
Các anh ơi, hãy rắc trên mồ em gái nhỏ
Những bông hoa cẩm chướng đỏ
Niềm hi vọng của tương lai
Đế chế trong những ngày tàn tạ
Khi nhân dân thức tỉnh
Cẩm chướng đỏ hé nụ cười
Cả vũ trụ lại sinh sôi
Hôm nay, hoa hãy nở trong bóng dày thăm thẳm
Những nhà tù tối đen, ảm đạm
Hoa hãy nở bên người tù im lặng
Hoa hãy bảo giùm chúng tôi vẫn một tấm lòng son
Hoa bảo giùm thời gian đi thấm thoắt
Và tất cả là của tương lai
Kẻ chiến thắng hôm nay mặt mày xám ngắt
Sẽ chết đi, và người chiến bại có ngày mai