Chưa có đánh giá nào
2 bài trả lời: 1 bản dịch, 1 thảo luận

Đăng bởi hongha83 vào 13/05/2008 18:12, đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Vanachi vào 12/12/2009 22:01

La manifestation de la paix

Dans la nuit on s’en va, marchant en longues files
Le long des boulevards, disant : La paix ! la paix !
Et l’on se sent suivi par la meute servile.
Ton jour, ô Liberté, ne viendra-t-il jamais ?

Et le pavé frappé par les lourds coups de lance
Résonne lourdement ; le bandit veut durer.
Pour retarder un peu sa chute qui s’avance,
Il lui faut des combats, dût la France y sombrer.

Maudit, de ton palais, sens-tu passer ces hommes ?
C’est ta fin l Les vois-tu dans un rêve effrayant ?
Ils s’en vont dans Paris, pareils à des fantômes :
Entends-tu ? dans Paris dont tu boiras le sang.

Et la marche scandée avec le rythme étrange,
A travers l’assommade, ainsi qu’un grand troupeau,
Passe, et César bandit centuple sa phalange,
Et pour frapper la France il fourbit son couteau.

Puisqu’on veut le combat, puisque l’on veut la guerre,
Peuples, le front courbé, plus tristes que la mort,
C’est contre les tyrans qu’ensemble il faut la faire :
Bonaparte et Guillaume auront le même sort.


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Đỗ Đức Hiểu

Đêm: người ta đi từng từng lớp lớp
Khắp đại lộ, miệng hát: Hoà bình!
Bọn chó săn hèn mạt vẫn mò rình
Ôi, tự do chẳng bao giờ người đến được?

Tiếng đầu gậy đập nặng nề trên đường phố
Vang dậy. Kẻ cướp muốn mãi mãi đứng trơ
Muốn dìm cành nguyệt quế héo tàn trong máu đỏ
Phải chiến đấu, dù nước Pháp chìm trong đau khổ

Trên lâu đài, mi có thấy đoàn người đi, quân khốn khổ
Mi sẽ chết. Mi có thấy, trong giấc mơ ghê sợ
Những người đi, trong đêm tối, tựa bóng ma?
Mi có nghe chăng tiếng Paris máu rỏ?

Tiếng chân bước theo nhịp điệu lạ kỳ
Đoàn người khổng lồ, bước qua cái chết, cứ đi
Kẻ cướp Xê-da tăng gấp mười số lính
Và, để đánh nước Pháp, nó mài dao

Bởi chúng muốn giao tranh, gây cuộc binh đao
Hỡi nhân dân, vẫn cúi đầu, tê tái
Chống bạo tàn, để đấu tranh, hãy đoàn kết lại
Bô-na-pác hay Ghi-ôm, sẽ cùng chung số phận mà thôi

Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Nguyên bản tiếng Pháp

La manifestation de la paix

Dans la nuit on s’en va, marchant en longues files
Le long des boulevards, disant : La paix ! la paix !
Et l’on se sent suivi par la meute servile.
Ton jour, ô Liberté, ne viendra-t-il jamais ?

Et le pavé frappé par les lourds coups de lance
Résonne lourdement ; le bandit veut durer.
Pour retarder un peu sa chute qui s’avance,
Il lui faut des combats, dût la France y sombrer.

Maudit, de ton palais, sens-tu passer ces hommes ?
C’est ta fin l Les vois-tu dans un rêve effrayant ?
Ils s’en vont dans Paris, pareils à des fantômes :
Entends-tu ? dans Paris dont tu boiras le sang.

Et la marche scandée avec le rythme étrange,
A travers l’assommade, ainsi qu’un grand troupeau,
Passe, et César bandit centuple sa phalange,
Et pour frapper la France il fourbit son couteau.

Puisqu’on veut le combat, puisque l’on veut la guerre,
Peuples, le front courbé, plus tristes que la mort,
C’est contre les tyrans qu’ensemble il faut la faire :
Bonaparte et Guillaume auront le même sort.

Nguồn: Louise Michel, André Delpeuch, 1927

Chưa có đánh giá nào
Trả lời