Thơ » Việt Nam » Hiện đại » Lê Đạt » Ngó lời (1997) » Ngỏ lời
Đăng bởi Hoa Xuyên Tuyết vào 22/04/2008 06:32
Em dẫn tôi đường Phan Đình Phùng hai hàng cây sấu rợp lá tuổi học trò còn chập chờn bóng ma những ước mơ rồ dại ngày xưa
Đưa anh lần những vùng quên tuổi dại
Thuở trăng sim soi bãi ú tim khờ
Đến giờ em phải về. “Em còn hai chậu quần áo chưa giặt”. Con đường Hàng Da hun hút bụi mưa mơ
Cuối kỷ XX
bồng bềnh cò vỡ tổ tha hương
biển độ
Có phải quê tượng thần loang lổ
chữ cũ dối lừa
trăng xưa tình phụ
Sóng bạc địa cầu
XXI bờ đâu
Tất cả hương sấu đã theo em về phía đó. Vẫn dáng đi nhanh cằm hơi vênh trời thân thon thẳng hệt con số I La Mã. Tôi cảm giác em đương đi về phía cuối thế kỷ
Hương sấu chân em phố đầu mưa trắng
Xuân vớt mùa hoa đi vắng chữ già nua
Liệu tôi còn đủ sức đi với em đến XXI?