湘中紀行-斑竹岩

蒼梧在何處,
斑竹自成林。
點點留殘淚,
枝枝寄此心。
寒山響易滿,
秋水影偏深。
欲覓樵人路,
蒙籠不可尋。

 

Tương trung kỷ hành - Ban trúc nham

Thương Ngô tại hà xứ,
Ban trúc tự thành lâm.
Điểm điểm lưu tàn lệ,
Chi chi ký thử tâm.
Hàn sơn hưởng dị mãn,
Thu thuỷ ảnh thiên thâm.
Dục mịch tiều nhân lộ,
Mông lung bất khả tầm.

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (6 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của kimthoty @www.tvvn.org

Thương Ngô ở tại xứ nào
Mà đây trúc đốm mọc cao thành rừng
Thân còn ngấn lệ rưng rưng
Cành xanh như đã gửi chừng lòng ai
Núi hoang lạnh, vọng tiếng dài
Nước thu đảo bóng trúc cài nghiêng nghiêng
Tiều phu, dấu lấp mọi miền
Mông lung bóng phủ triền miên khó tìm.

Lộ tòng kim dạ bạch,
Nguyệt thị cố hương minh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Song Tuyết

Đâu chốn Thương Ngô ấy
Trúc vân tự mọc tràn
Cành cành lòng nhắn gửi
Lấm tấm lệ rơi tàn
Núi lạnh lời vang mãi
Dòng thu bóng chếch ngàn
Tìm xem đường nhặt củi
Mờ mịt hỏi ai sang?

Môn toả hoàng hôn,
Nguyệt tẩm mai hoa lãnh.
Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của mailang

Thương Ngô nào xứ sở ?
Trúc đóm thành rừng thâm.
Lấm tấm in hằn lệ,
Cành cành khắc gủi tâm.
Nước thu chao đảo ảnh,
Núi lạnh vọng vang âm.
Muốn kiếm đường đi củi,
Mông lung chẳng thể tầm.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn Minh

Núi Thương Ngô đi đường nào đến?
Tre đốm đây mọc biến thành rừng
Giống như nước mắt rưng rưng
Cành cành ghi lại nỗi lòng người xưa
Núi hoang lạnh vọng đưa âm lạ
Mặt nước thu phản xạ bóng nghiêng
Tiều phu có lối đi riêng
Cỏ hoang bao phủ mung lung khó tìm.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Nguyễn phước Hậu

Núi Thương Ngô nơi đâu?
Tre đốm mọc rừng sâu
Đốm đốm ghi ngấn lệ
Cành cành khắc lòng đau.
Núi lạnh đầy âm lạ
Nước phản xạ nghiêng sâu
Muốn tìm tiều phu dấu
Mông lung chẳng thấy nào.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Lương Trọng Nhàn

Thương Ngô xứ ấy ở đâu,
Trúc vân tự mọc tràn lâu thành rừng.
Lưu tàn lấm tấm lệ rưng,
Cành cành nhắn gửi nỗi lòng người xưa.
Lời vang núi lạnh mãi xa,
Dòng thu bóng chếch ngàn cây soi dòng.
Tìm xem đường nhặt củi trong,
Cỏ cây mờ mịt khó mong đâu tìm.

Chưa có đánh giá nào
Chia sẻ trên FacebookTrả lời