Thơ » Việt Nam » Nguyễn » Lê Khắc Cẩn
Đăng bởi Vodanhthi vào 17/10/2009 17:48
環郭無端霧氣侵,
隔年琴劍此重臨。
更新桃縣三春色,
依舊冰壺一片心。
共道錯槃需利器,
那知枳棘遠靈禽。
黃花已老梅偏瘦,
相送江城思不禁。
Hoàn quách vô đoan vụ khí xâm,
Cách niên cầm kiếm thử trùng lâm.
Canh tân đào huyện tam xuân sắc,
Y cựu băng hồ nhất phiến tâm.
Cộng đạo thác bàn nhu lợi khí,
Na tri chỉ cức viễn linh cầm.
Hoàng hoa dĩ lão mai thiên sấu,
Tương tống giang thành tứ bất câm.
Xung quanh thành quách chợt bốc lên hơi sương mù mịt,
Năm tháng đổi thay, khách gươm đàn đôi lần đến cố đô Bắc Thành.
Đào ba tháng xuân luôn đổi mới khoe sắc đẹp,
Lòng người vẫn như xưa, trong trẻo như bầu băng tuyết.
Nước gặp khó như đường đầy chông gai, cần nhân tài như dao sắc để chặt phá,
Loài vật tinh khôn ở xa sao biết hết những dối trá lừa gạt?
Hoa cúc đã vàng nhưng cành mai còn gầy cần vun tưới chờ xuân,
Ở giang thành tiễn đưa nhau, được tự do bộc bạch tấm lòng.
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Ngôn ngữ: Chưa xác định
Gửi bởi Vodanhthi ngày 17/10/2009 17:48
Thành quách mênh mang tỏa khí mù,
Gươm đàn theo nghiệp đến thành đô.
Ba xuân đào nở còn khoe sắc,
Một tấm lòng son chẳng quẹn ô.
Người giỏi nước cần khi khốn khó,
Chim xa đâu biết hết mưu mô.
Hoa vàng rã cánh mai còn yếu,
Tạm biệt lòng thành nói tự do.
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 10/03/2019 16:39
Đã sửa 1 lần, lần cuối bởi Lương Trọng Nhàn ngày 22/11/2019 10:56
Thành quách xung quanh sương khói mù,
Gươm đàn theo nghiệp đến kinh đô.
Ba xuân đào vẫn còn khoe sắc,
Băng tuyết lòng người vẫn chẳng mờ.
Nước khó nhân tài như kiếm sắc,
Vật khôn sao biết hết mưu mô?
Cúc khai mai lại còn gầy yếu,
Tiễn biệt giang thành nói tự do.