Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ dân gian » Vè, đồng dao
Thơ » Việt Nam » Khuyết danh Việt Nam » Thơ dân gian » Ca dao » Ca dao về lịch sử
Đăng bởi tôn tiền tử vào 31/08/2019 00:48
Chu tri rành rành,
Cái đanh nổ lửa.
Con ngựa đứt cương,
Ba vương tập đế.
Cấp kế đi tìm,
Hú tim bắt ập.
‡ Chi chi chành chành,
Cái đanh ‡ thổi lửa.
Con ngựa ‡ chết trương,
Ma vương ‡ bú tí.
Bắt tí đi tìm,
‡ Ù à ù ập,
Đóng sập cửa lại.
‡ Chi chi chành chành,
Cái đanh ‡ thổi lửa.
Con ngựa ‡ mất cương,
‡ Ma vương ‡ ngũ đế.
‡ Bắt dế đi tìm,
‡ Ù à ù ập,
Đóng sập cửa vào.
‡ Chi chi chành chành,
Cái đanh ‡ thổi lửa.
Con ngựa ‡ chết trương,
Ba vương ‡ thượng đế.
Cấp kế đi tìm,
‡ Con chim làm tổ,
Ù oà ù ập.
‡ Chi chi chành chành,
Cái đanh ‡ thổi lửa,
Con ngựa đứt cương,
Ba vương ‡ lập đế,
Bắt dế đi tìm,
‡ Ù à ù ập.
‡ Chi chi chành chành,
Cái đanh ‡ thổi lửa,
Ba ngựa ‡ chết trương,
Ba vương ‡ thượng đế.
Cấp kế đi tìm,
‡ Ú tim, ập.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi tôn tiền tử ngày 31/08/2019 00:56
Cách đây đã lâu, chừng mười hai mười ba năm, trong lúc dạo chơi hóng gió quanh hồ Gươm, tôi đã được hân hạnh gặp một ông già thuộc về cái lớp người ra đời vào khoảng vua Tự Đức băng hà. Tóc bạc phơ, râu bạc phơ, móng tay dài, quần áo lụa nội hoá, giầy Gia Định, kính trắng...ông có phong thái của một nhà nho ngàn xưa còn sót lại, đang bực-dọc vì phải chứng-kiến những cảnh giao thời của xã hội nước nhà.
Sự tình cờ đặt tôi ngồi bên ông. Phe phẩy chiếc quạt lông hình trái đào, ông đăm đăm nhìn về phía hồ, vẻ mặt ra chiều tư lự, và nhớ tiếc. Tôi kính trọng thái độ hoài niệm của con người lạc lõng ấy nên cũng yên lặng ngồi nhìn khách thừa lương qua lại.
Bỗng có tiếng trẻ con từ mé nhà bát giác vẳng lại...
Chi chi trành trànhĐột nhiên, ông cụ hỏi tôi: “Thầy có nghe trẻ con chúng vừa hát chi đó không?” Tôi ngạc nhiên và lễ phép đáp,“Thưa cụ có. Sao ạ?” Ông già lắc đầu mấy cái rồi nói luôn:
Cái đanh thổi lửa
Con ngựa chết trương
Ba vương lập đế
Ú tế đi tìm
Hú tim bắt ập.