Tưởng nhớ Hưng

Hắn và tôi
Sinh cùng quê
Học cùng lớp
Nhập ngũ cùng ngày
Đầu trần chân đất.

Ngày đi
Tôi cởi áo len, đổi hai đôi dép
Tôi một đôi
Hắn một đôi.
Hắn bán bút máy, kéo vào quán mì
Hắn một bát
Tôi một bát.

Rồi theo trận mạc
Cạn hai đời người
Đạn bom xưa hai thằng cùng chịu
Bạo bệnh giờ đành một hắn đi.

Một bát mì
Một nén hương
Một tôi đau điếng.
Chợt thấy đôi dép nằm cạnh quan tài
Ôm mặt... nấc không thành tiếng!


Phạm Phát, bạn nối khố của Hưng.

[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]