Thơ » Trung Quốc » Chu » Khổng Tử » Thi kinh (Kinh thi) » Quốc phong » Dung phong
Đăng bởi Vanachi vào 29/09/2005 23:11
泛彼柏舟,
在彼中河。
髡彼兩髦,
實維我儀。
之死矢靡它,
母也天只,
不諒人只!
Phiếm bỉ bách chu,
Tại bỉ trung hà.
Đãm bỉ lưỡng mao,
Thực duy ngã nga (nghi).
Chi tử thỉ mỹ tha.
Mẫu dã thân (thiên) chỉ,
Bất lượng nhân chỉ.
Chơi vơi chiếc thuyền gỗ bách kia,
Ở giữa dòng sông kia
Người đê tóc hai trái đào rủ xuống kia,
Thật là bạn lứa (tức là chồng) của ta.
Đến chết, ta thề không có lòng dạ nào khác.
Mẹ ta ơn rộng như trời,
Mà không tin được lòng ta ư?
Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi Vanachi ngày 29/09/2005 23:11
Chiếc thuyền gỗ bách linh đinh,
Giữa dòng sông nọ mặc tình nổi trôi.
Trái đào để tóc rủ đôi
Thật thì người ấy với tôi là chồng.
Đã thề đến chết một lòng.
Mẹ tôi ơn nặng sánh cùng trời cao.
Há không tin được lòng sao ?
Gửi bởi Lương Trọng Nhàn ngày 28/02/2021 20:23
Chơi vơi thuyền bách trên sông,
Nổi trôi vô định giữa dòng bao la.
Trái đào để tóc rủ ra,
Thật là trang lứa của ta làm chồng.
Ta thề đến chết một lòng.
Mẹ ta ơn rộng mênh mông biển trời,
Sao không tin được hỡi người ?