Đăng bởi hongha83 vào 25/01/2012 19:48
Im Felde schleich ich still und wild,
Gespannt mein Feuerrohr,
Da schwebt so licht Dein liebes Bild,
Dein süßes Bild mir vor.
Du wandelst jetzt wohl still und mild
Durch Feld und liebes Tal,
Und ach, mein schnell verrauschend Bild,
Stellt sich Dirs nicht einmal?
Des Menschen, der die Welt durchstreift
Voll Unmut und Verdruss,
Nach Osten und nach Westen schweift,
Weil er Dich lassen muss.
Mir ist es, denk ich nur an Dich,
Als in den Mond zu sehn;
Ein stiller Friede kommt auf mich,
Weiß nicht, wie mir geschehn.
Trang trong tổng số 1 trang (1 bài trả lời)
[1]
Gửi bởi hongha83 ngày 25/01/2012 19:48
Anh rón rén trên đồng, dữ dằn và im lặng
Lắng mọi điều cùng nòng súng trong tay
Ảnh hình em thân yêu ngời lên, ẩn hiện
Hình ảnh ngọt ngào trước mặt anh đây
Em chuyển hoá thành lặng im và hiền dịu
Qua cánh đồng, qua thung lũng thân yêu
Ảnh hình kia, vút qua, và anh hiểu
Đã có lần em xuất hiện rồi sao?
Hình ảnh con người trên mọi thế gian
Đâu có lúc nào bình yên và ngơi nghỉ
Trên đồng ruộng, trong nhà mình bình dị
Trái tim con người đều nặng nỗi gian nan
Với anh, em ơi, anh chỉ nghĩ về em
Khi vầng trăng rọi ngời lên gương mặt
Một sự bình yên - anh nào có biết
Đến cùng anh, thế đó, giữa trời đêm