Chàng trai chăn cừu nọ
Sống bên bờ biển xanh
Tài sản tuy ít ỏi
Nhưng cuộc sống an lành

Một hôm sóng dập dềnh
Đưa con tàu cập bến
Những lái buôn khoe khoang
Nào vàng thoi, bạc nén

Đàn cừu bên bờ biển
Liền được bán trao tay
Chàng chăn cừu gom vốn
Rong chơi tìm vận may

Nhưng chàng nào có hay
Sóng dữ xô tàu đắm
Số tiền chàng bán cừu
Chìm biển xanh sâu thẳm

Chàng chăn cừu chết lặng
Quay trở về quê hương
Đàn cừu chàng đã bán
Nhìn theo chàng thân thương

Ngồi bên bờ đại dương
Sóng gầm gào da diết
Chàng chăn cừu thốt lên:
“Ta chẳng còn gì hết!”

Thế rồi chàng mải miết
Vật lộn với nắng mưa
Dành số tiền tiết kiệm
Mua lại đàn cừu xưa

Tàu buôn lại đến bờ
Khiến chàng trai giận dữ
“Hỡi Nữ Hoàng biển khơi
Tôi không tin bà nữa!”

Câu chuyện này nhắc nhở
Về bài học đau thương
Một đồng đang sở hữu
Hơn năm đồng hứa suông

Lời hứa từ đại dương
Lời khuyên từ cám dỗ
Chỉ là những phù du
Sẽ tan vào trong gió


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)