A sbohem

K miliónům veršů na světě
přidal jsem jen pár slok.
Nebyly o nic moudřejší než píseň cvrčků.
To vím. Odpusťte mi.
Už končím.

Nebyly to ani první šlápoty
v měsíčním prachu.
Jestliže však přece někdy zazářily,
nebylo to jejich světlo.
Miloval jsem tuto řeč.

A ta, když přinutí mlčící rty,
aby se zachvěly,
snadno přiměje milence k polibkům,
loudají-li se červánkovou zemí,
kde zapadá slunce pomaleji
než v tropech.

Poezie jde s námi od počátků.
Jako milování,
jako hlad, jako mor, jako válka.
Někdy byly mé verše pošetilé
až hanba.

Ale za to se neomlouvám.
Věřím, že hledat krásná slova
je lepší
než zabíjet a vraždit.
 

 

Xếp theo:

Trang trong tổng số 1 trang (2 bài trả lời)
[1]

Ảnh đại diện

Bản dịch của Dương Tất Từ

Trong số triệu triệu vần thơ trên thế giới
Tôi chỉ thêm dăm ba đoạn góp phần mình
Những đoạn thơ đó không hơn gì bài ca của những con dế
Và đến đây tôi kết thúc

Thơ tôi đâu có phải
Những dấu ấn đầu tiên trên vầng trăng
Nếu một lúc nào đó những vần thơ kia toả sáng
Thì đó không phải do ánh sáng thơ
Mà chỉ bởi tôi yêu tiếng mẹ đẻ vô bờ

Thứ ngôn ngữ đã khiến đôi môi đang thầm lặng
Trở nên xao xuyến
Khiến bao cặp tình nhân trao nhau những cái hôn
Khi họ rong ruổi ngắm ánh chiều tà ráng đỏ
Nơi mặt trời lặn muộn hơn
So với miền nhiệt đới

Thơ ca đã rảo bước cùng ta tự thuở ban đầu
Như tình yêu
Như nạn đói, bệnh dịch, chiến tranh
Có những lúc thơ tôi ngây ngô
Đến xấu hổ

Nhưng tôi không vì thế mà thanh minh
Tôi tin rằng đi tìm lời đẹp
Vẫn hơn
Là chém giết


[Thông tin 1 nguồn tham khảo đã được ẩn]
Khi bạn so găng với cuộc đời, cuộc đời luôn luôn thắng (Andrew Matthews)
Chưa có đánh giá nào
Trả lời
Ảnh đại diện

Bản dịch của Hoàng Mạc

Giữa muôn vàn bài thơ trên thế gian
Tôi chỉ đóng góp một phần nho nhỏ
Như tiếng ca của loài dế
Tôi biết, xin lỗi nhé, có chứng ấy thôi!

Thơ tôi không in dấu đầu đời
Chẳng lưu hình nơi đất nguyệt
Ừ thì cũng có lần lấp lánh
Nhưng gọi là ánh sáng thì chưa
Bởi lẽ tôi yêu mỗi ngôn từ

Và thơ tôi làm môi run âm thầm
Cho tình nhân thèm khát ghì hôn
Như thế họ dập dìu miền đất đỏ
Làm hoàng hôn nơi ấy
So miền nhiệt đới về muộn hơn

Thơ cùng ta từ thuở khai thiên địa
Như tình yêu, đói rét, nạn dịch, chiến tranh
Thơ tôi cũng có lúc ngây ngô khờ dại
Tới mức xấu hổ đôi phần

Nhưng tôi đây chẳng nhất thiết phân trần
Bởi lẽ có niềm tin vững chắc
Rằng thà tìm ý đẹp lời hay
Còn tốt hơn giết chóc muôn lần

Chưa có đánh giá nào
Trả lời